Tịch Hề cầm chặt vật trong tay áo, cái người trên cao kia như cố ý muốn chơi đùa, tên được bắn ra, nàng không ngừng lui ra sau, Mi Nhã cùng Tích Linh đứng phía sau cách đó không xa, ba người trong lúc đó, khó có thể tới gần.
Nàng nghiên người, tránh thoát một mũi tên, hướng tới rào chắn gỗ rắn chắc phía sau chạy đi, nam tử đứng ở trên cao, phía sau, nàng không còn gì lo lắng cả, Tịch Hề hạ tay áo, nắm trong tay vật gì đó, dùng lực ném tới phương hướng của Điện Trạch.
Nam tử nhếch môi lên, nhưng cũng chỉ thoáng qua, hắn đứng ở trên cao, không có ý định tránh né, sắc mặt Cổ quản gia khẽ biến, thừa dịp Điện Trạch cúi đầu uống trà, vung tay lên, quả cầu tuyết bị đánh vỡ, vài mảnh còn rơi trước mũi Điện Trạch.
Trong lòng hắn cảm giác có gì không ổn, còn chưa ngẩng đầu, Tịch Hề liền lấy cục than đá trong tay áo ra, dùng sức ném vào đỉnh cỗ kiệu
“Cẩn thận ̶ ̶ ̶ ̶ ̶ ̶ ̶ ̶ ̶”
Thanh âm trầm trọng, không có tiếng vang, nàng nở nụ cười, xem ra, trong kiệu đúng là có người, còn bị chính mình lật tẩy.
Cục than đá đen chạm vào, sau đó bắn ngược ra khỏi mành vài, sắc mặt Điện Trạch và Cổ quản gia đại biến, Điện Trạch một tay cầm ly trà, Trầm chỉ huy đứng bên cạnh, nhanh chong đi tới cỗ kiệu.
Nhìn cục than đá trên mặt đất, đôi mắt trong sáng của Điện Trạch bỗng nổi lên sát ý, Cổ quản gia trừng mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-the-trien/2187902/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.