“Tịch chủ tử ––––“ Nha hoàn kinh hô, vội vàng tiến lên.
Mùi máu tươi tràn ngập, Tịch Hề nâng chân phải lên theo vết máu rời khỏi, ba bước ra ngoài, một con chó vàng chết trước cửa Đông uyển.
“Ai làm vậy?” Theo lời nói là một trận tiếng bước chân.
“A, thì ra là một tiện tì”. Một giọng nữ từ phía sau truyền đến, Tịch Hề quay đầu lại, chỉ thấy Y Ngôn vội quỳ xuống hành lễ.
“Nô tỳ bái kiến Dung Thiện chủ tử”
Nữ tử mặc y phục đỏ kiều diễm bước đến, khuôn mặt trong sáng tươi đẹp, tư thái ương ngạnh, đầu búi tóc vọng tiên, sợi tóc đen bóng, hai bên đeo trâm song phượng, mi như lá liễu, mắt ngọc mày ngài, môi không tô son mà đỏ hồng. Y phục trên người tôn lên vóc dáng thướt tha, dung mạo như thế, quả là khuynh quốc khuynh thành. Nhìn một thân y phục của nàng, Tịch Hề biết nàng ta lai lịch không nhỏ.
Dung Thiện đưa bàn tay trắng mịn ra, ánh mắt như tơ, nhìn Tịch Hề chằm chằm: “Ngươi chính là chủ tử mới của Đông Uyển?”
“Phải” Nàng trả lời, thanh âm tuy nhẹ, không hèn mọn, không kiêu ngạo.
“Thị tẩm đêm qua không thấy lạc hồng” Dung Thiện nhếch khóe miệng cười cười, dáng người nhẹ nhàng đi một vòng quanh Tịch Hề, sau đó đứng trước mặt nàng: “Gia ban cho ngươi chỗ ngồi tại Đông Uyển, chưa chắc đã sủng ngươi”
Hai nha hoàn đang hành lễ không dám nhiều lời, Tịch Hề thật không ngờ chuyện này đã lan truyền rộng rãi, mà Dung Thiện đến đây, giống như mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-the-trien/2187874/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.