“Nương. . . . . .”
“Nương. . . . . .”
Tịch Hề đầu gối đầu bên vai Huyền Hạo, ác mộng vây quanh, làm thế nào cũng không tỉnh lại.
“Nương, không cần. . . . . . Thật là nóng, nóng qua. . . . . .”
Nàng nóng nảy bất an, mồ hôi lạnh chảy đầy trán, hàng mi khẽ rung, nhân trung nhíu chặt, nhưng không thể nào dứt khỏi cơn ác mộng, nàng thấy lửa thật lớn, mỗi một tấc da giống như bị xé nứt, ánh lửa tùy ý, đem trọn tất cả thiêu rụi. Huyền Hạo ngồi bênh cạnh vừa chợp mắt bỗng thấy người kế bên toàn thân ướt đẫm mồ hôi, hắn nhanh chóng lau mồ hôi trên gương mặt nhỏ nhắn đang kinh hãi trong mộng kia, bàn tay khẽ lay
“Tịch Hề, Tịch Hề ——”
Huyền Hạo ngồi kế bên bất động, hắn chưa từng nhìn thấy qua vẻ mặt kinh hãi vì sợ hãi này của nàng, đầu nàng không ngừng giãy giụa trên vai trái của hắn, mắt không thể mở, mộng không thể tỉnh,từng giọt, từng giọt nước theo mí mắt rơi xuống
“Nương, tỷ tỷ. . . . . .”
Nàng chợt tỉnh giấc, gương mặt trên vai Huyền Hạo nhanh chóng quay hướng khác, Tịch Hề cảm thấy trên mặt khó chịu, tiện tay bôi quét lên mặt, lại vô tình cảm thấy bàn tay đầy nước mắt. Kể từ khi đi theo Cửu ca, nàng chưa bao giờ khóc, trước mặt người khác luôn kiêng cường, có đôi khi muốn khóc cũng chỉ núp một chổ mà khóc.
Ngón tay thon dài của nam nhân kế bên chạm trên khóa mắt lau đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-the-trien/2187854/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.