Tích Linh thấy Dung Thiện liếc nhìn mình không nói lời nào, lúc mày mới hiểu được:
“Tịch chủ tử, nô tỳ cáo lui”
Tịch Hề gật đầu, nàng bước ra ngoài, lướt qua Mi Nhã thấy nàng ta vẫn đang quỳ gối còn không dám đứng dậy. Tích Linh đi được mấy bước, liền dừng lại xoay đầu kéo Mi Nhã dứng lên cùng rời khỏi:
“Còn quỳ đó, ngươi muốn gánh thêm rắc rối từ Dung Thiện chủ tử”
Tịch Hề thấy hai người bọn họ đã đi ra ngoài thật xa lúc này mới lên tiếng:
“Chỉ là vết thương nhỏ, thế nào mà lại kinh động đến Dung Thiện tỷ tỷ, phiền tỷ phải đến tận đây”
“Vết thương thế nào rồi?”
Dung Thiện tự động ngồi đối diện Tịch Hề, hai mắt rơi vào trên ngực:
“Nguyệt Cơ thật là lòng dạ quá độc ác, ngày thường nhu mì ôn thuận như vậy không nghĩ tới lại khởi xướng vu oan giá họa như vậy”
Lời nói vừa dứt, trên môi hiện lên ý cười. Tịch Hề môi khẽ nhếch không nói lời nào.
“Lòng người thật khó đoán, nhìn trong tất cả các người hợp ý ta chỉ có mình muội”
Dung Thiện đối với nàng lãnh đạm cũng không để ý, hai mắt nhìn về Tịch Hề, thở dài nói:
“Vào Đông Cung đã quen chưa? Người mới thay người cũ, Gia… chắc cũng đến lúc phải đón dâu rồi”
Tịch Hề hai mắt hướng về Dung Thiện, gương mặt lộ vẻ giật mình:
“Đón dâu?”
“Đúng, phụ thân ta nói hoàng thượng đã hạ thánh chỉ, Ngũ Nguyệt Minh thị thiếp vô số, Gia cùng Thiếu Chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-the-trien/2187835/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.