Xì xào, xì xào 
Bầu trời đêm, như bị xé rách, phân thành hai nửa. Tịch Hề núp ở góc tường,từng giọt mưa tí tách rơi xuống, rơi lên mặt giầy thêu. 
Cảm giáclạnh như băng tràn ngập, trong phòng, lại cực kỳ ấm áp hòa thuận, ánhnến tuy rằng yếu ớt, nhưng trong mắt Tịch Hề vẫn tràn đầy ấm áp. 
Huyền Hạo khẽ nhấp ly rượu, đôi môi làm một động tác ưu nhã tôn quý, chỉ làkhông nuốt xuống. Cảnh Sắt ở bên cạnh, hai mắt thường thường lo âu liếcnhìn ra bên ngoài. 
“Ngươi đang nhìn cái gì?” 
Nàng ta cầm bầu rượu, giật mình, vội thu hồi tầm mắt: “Gia, cứ tiếp tục như thế, nàng sẽ bị bệnh đó” 
Khóe môi lại nhấp một ngụm rượu, hai mắt ngạo ngễ: “Ngươi lo lắng?” 
Cảnh Sắt không hiểu trong lời nói của hắn có ý gì, chỉ gật đầu một cái: “Có thể nàng ấy không phải. . .” 
“Cảnh Sắt” Huyền Hạo chặn đứng lời nàng chưa kịp nói, ngón trỏ thon dài, ởtrên ly rượu gõ gõ một cại: “Người khác thất sủng, đối vơi ngươi mà nói, chẳng lẽ không phải là chuyện tốt sao?” 
“Gia, thiếp không dám nghĩ như vậy. . .” 
“Thu hồi lại bộ dạng giả mù sa mưa của ngươi đi”. Huyền Hạo lộ vẻ mặt khinhthường, xuyên qua ly rượu nhìn nàng ta: “Đừng nói với ta, vào Ngũ Nguyệt Minh, ngươi đã chuẩn bị tâm lý không tranh không đoạt, an tâm sống cảđời” 
Sắc mặt Cảnh Sắt ửng đỏ, muốn mở miệng, đã thấy hắn đứngdậy, bóng dáng cao to đứng trước cửa sổ, xuyên thấu qua cánh cửa, mắtphượng như có như 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-the-trien/2187824/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.