Tịch Hề không đề phòng, một tay vội đè lại phía sau cổ.
“Bản thân nên chuẩn bị hậu sự thôi”
Túc Lang phủi phủi bột trong tay, không chút để ý nói.
Tịch Hề không rõ chân tướng, chỉ cảm thấy phía sau cổ như là có vật gì muốn xé rách ra ngoài, mắt thấy hắn hướng trong viện mà đi, nàng vội vàng đuổi theo, một tay níu lấy ống tay áo hắn:
“Nói rõ ràng hơn.”
Túc Lang xoay người lại, hai mắt nhìn chằm chằm Tịch Hề:
“Vật như vậy, vốn nơi âm hàn mới có, ở nơi phương Nam này, vì sao lại có kí sinh như thế?”
“…”
“Ngươi biết cái gì gọi là cổ không?”
Tịch Hề cả kinh, u mê lắc đầu. Túc Lang ôm ngực, dịu dàng, gương mặt tuấn tú thấy sự nghi ngờ trong mắt nàng lộ ra chút vui vẻ, hai tay múa máy vòng trước ngực nhẹ nhàng giải thích:
“Đem một trăm ấu trùng nhỏ bỏ vào vật thể chủ. Một trăm ấu trùng trở thành côn trùng, lớn ăn nhỏ, mạnh ăn yếu cuối cùng sống sót 2 con, một con trở thành công cổ, con còn lại chính là mẫu cổ.”
Ngực có chút buồn bực, trái tim càng thêm lo lắng:
“Ngươi nói vậy là có ý gì?”
“Còn không hiểu sao?”
Túc Lang cười cười lắc đầu rồi chỉ ra sau gáy nàng:
“Nhìn phía sau cổ cô nương có thể khẳng định, ngươi bị mẫu cổ cắn bị thương, hơn nữa nhìn dấu vết xem ra côn trùng đã chui vào trong cơ thể , và còn sống sót”
Tịch Hề giật mình, trợn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-the-trien/2187808/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.