Bữa tối hôm đó không cómón nào ngon nhưng bởi vì đây là lần đầu tiên Trì Trinh ngồi ăn cơm ở bàn, vìthế mà nó trở nên khác biệt. Anh Cổn đã rót cho mọi người một chén đầy rượu donhà ngâm, và đặc biệt ép Trì Trinh uống thêm mấy chén nữa, anh nói loại rượunày rất tốt cho vết thương của Trì Trinh.
Trì Trinh không quen uốngrượu thuốc, cảm thấy có vị rất lạ, nhưng trước sự nhiệt tình của chủ nhà khólòng từ chối nên đành liều uống mấy chén. Một lát sau, hơi rượu bốc lên, cảmgiác lạnh và đau của vết thương bỗng nhiên đỡ hơn hẳn, Trì Trinh cũng thấy vuihơn.
Sau khi ăn cơm tối xong,Tuần Tuần vào bếp giúp chị Cổn thu dọn bát đũa, Trì Trinh và anh Cổn vẫn tiếptục anh một chén, chú một chén chuyện trò rất rôm rả. Một lúc sau, hai ngườiđàn ông đã chuếnh choáng vì hơi men, khoác vai nhau nhận anh nhận em, cảm giácxa cách, sự khác nhau về thới giới quan, nhân sinh quan… tất cả đều tan biếnnhư mây khói, chủ đề câu chuyện từ những chuyện vui của thời du học ở nướcngoài, cho đến những vụ móc nối, đấu đá nhau ở chốn thương trường, đến nhữngđiều cần biết trong phòng chống cháy rừng, rồi lại đến làm thế nào để bắt đượcbáo trong mùa xuân, chuyện gì cũng đáng để thêm một chén. Đến khi Tuần Tuần rửabát xong chuẩn bị đi ngủ, thì thấy hai người đàn ông chụm đầu bên chiếc bànnhỏ, dưới ánh đèn vàng vọt, không biết đang bàn tính chuyện gì, thì ra nhân lúccó men rượu, Trì Trinh đang làm giúp anh Cổn một bản phân tích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-the-phu-thanh/2223339/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.