Một ngày nọ, khi TuầnTuần tỉnh giấc thì trời đã sáng bạch. Đúng vào ngày thứ Bảy, sau khi đi thăm bàngoại xong, Thiệu Giai Thuyên và Trì Trinh gọi điện thoại đến, mời vợ chồng TạBằng Ninh cùng đi ăn cơm, nhân tiện ôn lại chuyện xưa. Thường thì thứ Bảy TriệuTuần Tuần về nhà mẹ đẻ nên Tạ Bằng Ninh cũng không ép cô đi cùng. Triệu TuầnTuần mừng thầm vì có một lý do chính đáng để thoát khỏi áp lực lạ lùng mà ThiệuGiai Thuyên và Trì Trinh luôn tạo ra cho cô.
Phó Viện trưởng Tăng cũngnghỉ ở nhà. Gần đây sức khỏe của ông không được tốt lắm, thường xuyên thấy vángđầu. Tuy là bố dượng, không thể đối xử với Tuần Tuần như Tăng Dục, muốn mắngthì mắng, thích thế nào thì là thế ấy, nhưng ông cũng gắng hết sức đối xử thậttốt với cô. Tăng Dục được cái gì thì Tuần Tuần cũng được cái ấy, thái độ củaông đối với Tuần Tuần lúc nào cũng ôn hòa, hiền hậu. Thấy ông không được khỏe,Tuần Tuần rất lo lắng, ngồi nói chuyện với ông một lúc thì thấy Tăng Dục về nhàăn cơm. Đã lâu rồi mẹ Tuần Tuần không làm một bữa cơm tối thịnh soạn như vậynên bà luôn kêu mệt, ăn cơm xong, buông bát đũa là bà dắt tay Giáo sư Tăng cùngđi tản bộ.
“Cứ nói thẳng ra là ngạikhông muốn rửa bát cho xong, lại vịn vào cớ làm theo khoa học, ăn xong đi báchbộ!”, Tăng Dục vừa dọn bàn vừa nói với Tuần Tuần vẻ coi thường.
Tuần Tuần xắn tay áo đứngbên bồn rửa bát trong bếp chỉ mỉm cười không nói gì. Lấy được Giáo sư Tăng cólẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-the-phu-thanh/2223283/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.