Nàng nghi hoặc nhìn ta: “Tỷ tỷ sao lại biết?”
Ta mỉm cười: “Đoán thôi.”
Thấy nàng có điều canh cánh trong lòng, ta bèn nhắc:
“Trên người Tề Diệu Tông có nốt đỏ, hẳn là bệnh từ thanh lâu, sống chẳng lâu nữa đâu. Ngươi chỉ cần kiên nhẫn chờ, chớ dại mà giở trò ám hại gì, kẻo rước họa vào thân.”
Bị nhìn thấu tâm tư, nàng lập tức cúi đầu áy náy:
“Muội biết rồi, tất cả nghe theo tỷ tỷ.”
Ta nhéo má nàng, “Ngoan lắm.”
37
Hai năm sau, Tề quốc công qua đời, tước vị Quốc công được truyền lại cho đích trưởng tử Tề Diệu Tông.
Tề Diệu Tông chẳng lo chính sự, học hành chẳng ra gì, suốt ngày chỉ rượu chè vui thú, đem toàn bộ sản nghiệp của Quốc công phủ giao cho Quang Tông quản lý.
Một ngày nọ, Tề Diệu Tông ngất xỉu trong thanh lâu, bị người ta khiêng về phủ.
Chuyện hắn mắc bệnh, thiên hạ ai cũng biết.
Các thiếp trong phủ đều bỏ trốn sạch, lão phu nhân tức giận phát bệnh, chẳng bao lâu cũng ngã gục.
Tống Uyển Chi mất tích, không rõ tung tích.
Lại một năm nữa trôi qua, lão phu nhân và Tề Diệu Tông lần lượt qua đời, Quốc công phủ chìm trong tang tóc trắng xóa.
Quang Tông rửa được đại thù, kế thừa tước vị Quốc công, vẫn cải trang thành nam tử, làm quan trong triều.
Năm sau, mưa lớn kéo dài suốt một tháng, Giang Nam xảy ra lũ lụt, dân lưu tán khắp nơi.
Tạ Hàn Y theo lệnh của ta, ban cháo, phát áo cho dân.
Những kẻ không nhà cửa, Tạ gia đều bỏ tiền, bỏ sức dựng nhà, tạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-the-nhat-mong/4700827/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.