Chu Dao ngồi trên giường, ôm chân rơi lệ.
Triệu thị hít thở một cách khó khăn, nhìn Chu Hoài Lâm nói: "Bên cạnh vườn rau nhà chúng ta là ruộng ngô nhà Lão Cao, mà phía sau ruộng ngô đó chính là học đường ở rừng cây nhỏ."
Chu Hoài Lâm không biết Triệu thị muốn nói gì, gấp đến mức đổ mồ hôi.
"Ừ đúng vậy, sao thế?"
"Hôm nay ta và Dao nhi nhìn thấy đại ca cùng Lưu quả phụ ở vườn ngô.."
Câu nói này vừa nói ra, Triệu thị mở to mắt nhìn Chu Hoài Lâm, đáy mắt mờ mịt, hoảng sợ, rối loạn cùng bất an.
Chu Hoài Lâm giống như bị sét đánh, trong lòng như vừa bị quất mạnh một roi, hỏi lại: "Cái, cái gì?"
Triệu thị gật đầu, cắn môi, run rẩy nói: "Dao nhi nhìn thấy trước, đều nhìn thấy cả."
Chu Hoài Lâm quay đầu nhìn về phía Chu Dao, Chu Dao đã khóc đến tê liệt. Nàng còn chưa cập kê đâu. Nàng đã chứng kiến toàn bộ quá trình a. Nàng vẫn còn là con nít mà!
Chu Dao bị dọa không nhẹ. Chu Hoài Lâm đau lòng sờ sờ đầu Chu Dao.
Chu Bình nháy mắt nghĩ một hồi, an ủi: "Tỷ, đừng khóc, coi như là nhìn cẩu phối thôi, ngươi cũng không phải chưa xem qua."
Chu Dao.. có nên bóp chết tên đệ đệ này không.
Chưa nghĩ xong, đã thấy Chu Hoài Lâm đưa tay tát bốp một cái lên đầu Chu Bình. Ngay sau đó, Triệu thị cũng bổ cho hắn một phát. Tên nhóc lông tóc còn chưa mọc hết, thế mà nghe hiểu bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-than-hom-nay-nguoi-doc-sach-chua/2727201/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.