Vương thị chỉ thẳng tay vào Chu Thanh, nói: "Nó nói, nó đứng ngay trước mặt mọi người nói nhà ta đã tách ra."
Chu lão gia tử tức giận đến phát điên, quơ lấy cây chổi bên người lập tức quất vào Chu Thanh. Mặt mũi của Chu Bỉnh Đức ông, đã để con ranh con này vứt sạch rồi.
"Sao vậy? Ông không hỏi cho rõ trắng đen đã đánh ta sao? Sao ông không hỏi xem vì sao ta lại nói ra, nếu không phải là bà nội cùng đại bá nương thừa dịp ta không ở nhà cướp đi đồ ta khổ cực mua về, ta có thể nói ra sao?"
Chu Thanh vừa né tránh cây chổi của Chu lão gia tử, vừa vứt cuộn giấy đỏ bị Tôn thị giày xéo xuống trước mặt Chu lão gia tử.
Phanh! Giấy đỏ rơi xuống đất, làm tung lên một mảnh tro bụi.
"Đây là giấy ta bỏ tiền mua, bồi thường cho ta! Cướp đồ của ta còn muốn giày xéo giấy của ta, ông nội, các người có thể khi dễ người khác như vậy sao? Tộc trưởng còn chưa đi xa, nếu không thì đi mời lão nhân gia ngài ấy trở lại hỏi một chút!"
"Ta mua thịt mua bột mỳ thì có gì sai, bạc là do ta khổ cực kiếm được, không có đạo lý bởi vì ta mua đồ tốt các người liền đến cướp a! Bồi thường tiền!"
"Như thế nào, bọn họ có thể giật đồ nhưng ta không thể nói đã tách ra sao? Nếu ta không nói ta đã tách ra, hôm nay đồ họ cướp của ta, liệu có thể lấy về không? Muốn ta không nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-than-hom-nay-nguoi-doc-sach-chua/2727192/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.