Lê Trường Ân hiểu rõ, mình hẳn là nên cùng Lê Tố tách ra, nhưngkhi đối mặt với Lê Tố, y lại không có biện pháp đẩy cậu đi, đặt cậu ởmột nơi xa, nơi mà không phải ở ngay trước mắt mình.
Bởi vì lần này Lê Tố sinh bệnh, quan hệ của hai người rốt cuộccũng tốt lên một chút, chỉ là Lê Tố vẫn không nói chuyện với y nhiều,bình thường cũng không nhìn y, cậu yên lặng làm chuyện của cậu, cơ hồkhông cùng Lê Trường Ân trao đổi.
Nếu không phải từ miệng An Duy biết được tin Lê Tố xin xuấtngoại, Lê Trường Ân cảm giác chỉ sợ chính mình phải chờ tới khi Lê Tốrời khỏi mới được biết.
Tuy rằng Lê Trường Ân đã biết, nhưng ban đầu lại không biết nóisao với Lê Tố, cho nên vẫn chưa nói, thẳng đến khi qua tết âm lịch, LêTố mới ở trước mặt y nói, “Ba ba, con xin xuất ngoại học đại học.”
Vậy đã là mồng bảy tháng giêng, tết âm lịch Lê Trường Ân bề bộncông việc, không có nhiều thời gian ở nhà, Lê Trường Ân không hiểu Lê Tố có phải hay không đã đợi thật lâu mới đem chuyện này nói với y.
Bọn họ ngồi trên sô pha ở phòng khách, trên TV đang chiếu phimtết âm lịch Hạ Tuế Phiến (1). Lê Trường Ân pha trà Thiết Quan Âm (2),nghe con trai nói vậy, động tác trên tay y dừng một lát, rồi mới lạitiếp tục pha trà, đưa một chén cho Lê Tố, lúc này mới ôn nhu nhìn Lê Tố, nói, “Ừm, phải đi Pháp sao? An Duy đã nói qua với cha.”
“……” Lê Tố một trận lặng yên, cậu biết, phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-than-dich-dai-thu/1283353/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.