Sau đó, Lê Trường Ân đã không còn chút lòng dạ nào mà tiếp tục bàn bạc công việc, mang con trai trở về T thành.
Lê Tố trải qua chuyện này, cậu triệt để phát ngốc. Sau khi về nhà liền không nguyện ý đi ra ngoài, mỗi ngày nhốt mình trong phòng, không phải ngủ thì cũng ngẩn người, đọc sách, vẽ tranh. Nếu không có Lê Trường Ân ở ngoài cửa cầu xin cậu, cậu khẳng định cũng không muốn ăn cơm.
Chuyện kia, là không có cách nào nói ra.
Lê Trường Ân chỉ có thể không ngừng giải thích với con trai, tự trách, nhưng không có cách nào chân chính đem sự việc kia nói với Lê Tố.
Lê Tố cả người mờ mịt, mơ mơ màng màng, tựa hồ bản thân đã trở nên hoang đường hồ đồ mất rồi.
Cùng phụ thân phát sinh cái loại quan hệ này, cậu cảm giác chính mình từ trong cho tới ngoài đều bẩn đến ngay cả cậu cũng không thể chịu đựng được.
Nếu tắm rửa, cậu sẽ đứng ở dưới nước tận hai giờ đồng hồ, toàn thân co rúm lại, cậu cũng không rời đi.
Cậu không có cảm giác Lê Trường Ân có bao nhiêu sai, có bao nhiêu xấu, là không đáng tha thứ.
Cậu kỳ thật cũng không có cảm giác Lê Trường Ân sai lầm mà nhất định phải hướng cậu sám hối.
Bởi vì cậu biết, trải qua vài ngày nay, trong cơn mộng xuân, thời điểm bị hôn sâu, miệng lưỡi tương giao thân mật khoái hoạt, được mạnh mẽ vuốt ve, cắn hôn, khoái cảm vô phương ngăn cản, lúc nào cũng đều nổi lên, càng khiến cậu cảm giác bản thân mình dâm uế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-than-dich-dai-thu/1283350/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.