Thái tử còn chưa mang bạc trong cung ra thì Nguyên Định Dã đã trả lại cái rương nhỏ cho Diệu Diệu.
Hắn còn trợ cấp một ít để hòm tiền của cô được đầy hơn.
Nhưng hắn lại ngăn cản cái suy nghĩ chuẩn bị sính lễ của Diệu Diệu: "Đại Hoàng là một con chó, lấy bạc về làm gì được chứ?"
Diệu Diệu mở to hai mắt, phản bác lại: "Đại Hoàng cũng biết tiêu tiền a!"
"Nó cho dù có thành hôn, có gia đình thì vẫn ở cùng con, ngủ cùng giường với con, tiêu tiền của con. Nó là chó, bây giờ đưa bạc thì nó giữ nổi không?" Nguyên Định Dã nhàn nhạt mà nói: "Đại Hoàng và Đại Mực đều là chó, con muốn mang bạc ra làm sính lễ, còn không bằng thay mấy cân xương thịt."
Diệu Diệu bừng tỉnh đại ngộ.
Thì ra đại hỷ của chó không thể lấy tiêu chuẩn của con người ra đo đếm!
Con người thích vàng bạc châu báu nhưng chó thì không biết vàng bạc là gì, Diệu Diệu biết so với bạc thì một chậu thịt xương càng hợp lý hơn.
Được phụ thân chỉ điểm, Diệu Diệu cuối cùng cũng hiểu ra. Cô bèn lập tức chạy đến phòng bếp bảo hạ nhân, món gì mà chó thích ăn nhất thì đều phải nấu ít nhất một phần rồi cho vào hộp, thắt nơ đỏ bên ngoài làm sính lễ cho Đại Mực.
Diệu Diệu vì hôn lễ của Đại Hoàng mà vội trước vội sau, Đại Hoàng cũng không hề nhàn rỗi, thừa dịp Đại Mực đang ở Nguyên phủ bèn chạy lấy lòng nó, mong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-than-chet-tran-da-tro-lai/2953338/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.