Diệu Diệu ấm ức vào trong mộng, vừa nhìn thấy thái tử ca ca đã tố giác phụ thân.
Ai ngờ Tuyên Trác cũng không đồng ý nhìn cô: "Sao muội lại đi học Lục Việt mấy cái này?"
"Lục ca ca nói chỉ cần muội lấy lòng phụ thân thì phụ thân sẽ không giận nữa." Diệu Diệu không hiểu nói: "Muội đã hỏi rất nhiều người, bọn họ nói đây là hối lộ. Hối lộ không phải là đưa bạc sao?"
Tuyên Trác: "..."
"Vậy mà phụ thân lại tịch thu hết bạc của muội nhưng không có đồng ý sẽ tha cho bọn họ!" Diệu Diệu nắm chặt tay, tức giận nói: "Sao lại có đạo lý như vậy chứ!"
Tuyên Trác cố gắng nói tốt cho Nguyên tướng quân: "Những người đó là sơn phỉ, dựa theo muội nói thì bọn họ vốn có tội danh trong người, ngay cả kinh thành cũng không vào được, Nguyên tướng quân không bắt bọn chúng lại, mà cho bọn họ ở lại núi, chắc không dự tính truy cứu bọn họ đâu?"
Diệu Diệu mắt sáng lên: "Thật ạ?"
"Ta đoán là thế."
Có thái tử ca ca an ủi, ngày hôm sau Diệu Diệu tỉnh khi nhìn thấy phụ thân, không còn giận dỗi như đêm qua nữa, còn chủ động ôm lấy phụ thân làm nũng, khuôn mặt nhỏ non mềm cọ qua cọ lại, làm tim Nguyên Định Dã như mềm nhũn ra, Diệu Diệu mới hỏi: "Phụ thân, lần tới học viện được nghỉ, con có thể lên trên núi chỗ lão đại bọn họ không ạ?"
Nguyên Định Dã hỏi lại: "Con không muốn tiến cung chơi với thái tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-than-chet-tran-da-tro-lai/2953334/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.