Diệu Diệu thích nhất là mừng năm mới. 
Cuộc sống ở thôn Tiểu Khê rất khó khăn, làm gì cũng phải thật tiết kiệm, chỉ có ngày lễ tết thì mọi người mới dám bỏ tiền ra mua nhiều thịt. Vào ngày tết, cữu nương sẽ rất hào phóng, đồng ý cho Diệu Diệu được ăn cơm no. 
Tuy rằng mùa đông không dễ chịu nhưng ngày tết lại vào mùa đông, vừa nghĩ đến đây, Diệu Diệu thấy mùa đông cũng không đáng ghét lắm. 
Tết đến sẽ quần áo mới, mẫu thân tích cóp tiền bạc lên thị trấn mua một xấp vải về may áo. Tay nghề của mẫu thân rất khéo, quần áo mới của Diệu Diệu lúc nào cũng đẹp nhất thôn. 
Tết năm ngoái, Diệu Diệu chỉ còn một mình, đã không có mẫu thân may y phục mới cho nữa, chỉ đành lấy quần áo cũ ra mặc. Cũng may mẫu thân khi may luôn làm rộng ra một chút nên cho dù Diệu Diệu có cao lên thì vẫn có thể mặc vừa. 
Ăn tết ở kinh thành náo nhiệt hơn thôn Tiểu Khê rất nhiều, hạ nhân phủ tướng quân từ sớm đã tất bật chuẩn bị, dọn dẹp sạch sẽ từ trong ra ngoài phủ, chỗ nào cũng treo đèn lồng màu đỏ lên, còn dán vào cửa sổ câu đối đỏ. 
Gà vịt Diệu Diệu nuôi đều mang đi tặng bạn bè hết, bây giờ phía sau hậu viện trống không, chờ năm sau sẽ nuôi tiếp. 
Diệu Diệu còn lên kế hoạch nuôi heo ở trong nhà, lão phu nhân khuyên can mãi mới làm cô bỏ suy nghĩ này đi. 
Cái làm Diệu Diệu vui 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-than-chet-tran-da-tro-lai/2953311/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.