Xe ngựa vừa mới ra ngoài không được bao lâu cuối cùng lại trở về phủ tướng quân.
Ba tiểu hài tử cái gì cũng không nhìn thấy, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, Diệu Diệu nắm tay tiểu ca ca, khuôn mặt ngơ ngác đi theo cậu vào trong nhà.
"Chúng ta không đi chơi sao?" Diệu Diệu ngẩng đầu hỏi: "Tại sao lại phải về nhà?"
Tuyên Trác trấn an nói: "Có xảy ra một chút chuyện nhỏ, hôm nay không thể đi được, chúng ta ở nhà chơi nhé."
Diệu Diệu ngoan ngoãn gật đầu, lại hỏi: "Vậy còn Tưởng Ngọc Thăng?"
Tuyên Trác lạnh lùng: "Không cần phải quan tâm đến cậu ta."
Tưởng Ngọc Thăng cũng đi theo đến đây.
Chỉ là bộ dạng bây giờ có vẻ không ổn lắm, vì đang hôn mê bất tỉnh nên được thị vệ khiêng vào, thậm chí cậu ta còn bị họ trói gô lại, thô bạo nhốt lại trong viện. Thị vệ thần sắc nghiêm túc đứng bên cạnh trông coi, không cho bất luận kẻ nào tới gần.
Chuyện này đã làm kinh động đến lão phu nhân, bà vội vàng chạy ra, nghe xa phu kể lại đầu đuôi câu chuyện, lập tức sắc mặt đại biến, vội vàng phái người đi thông báo.
Mấy đứa nhỏ được dỗ dành, ngồi ăn điểm tâm, rất nhanh đại phu cũng được mời tới để khám mũi cho Lục Việt.
Mũi Lục Việt đụng phải xe ngựa, máu chảy ra rất nhiều, thấm ướt hết nửa cái khăn tay. Khi đại phu đến thì máu đã ngừng chảy, chỉ là khuôn mặt lấm lem thì vẫn chưa kịp lau nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-than-chet-tran-da-tro-lai/2953262/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.