Diệu Diệu hưng phấn chạy tới chỗ Lục Việt và Đường Nguyệt Xu.
Cún con thấy vậy bèn tiến đến bên chân, cọ cọ thân mềm mại vào cô, Diệu Diệu đưa tay xoa xoa, nó bèn nằm ngửa lên như chờ Diệu Diệu đến xoa bụng. Mà mèo của Đường Nguyệt Xu thì luôn dụi vào trong ngực chủ nhân, có vẻ không muốn thân với ai, lúc Diệu Diệu đưa tay muốn bế còn né tránh.
Đường Nguyệt Xu ôm mèo, ôn nhu cười nói: "Tiểu Bạch chắc là sợ người lạ đấy, đêm qua phụ thân ta muốn ôm, nó còn cào phụ thân nữa cơ."
Nhìn nanh vuốt sắc nhọn của mèo con, Diệu Diệu hơi sợ rút tay về.
Diệu Diệu nhìn động vật đứng kín cả cổng học viện, thường gặp là mèo chó, có thỏ, chim, thậm chí còn có một con ếch xanh nhảy nhảy quanh cửa nữa.
Diệu Diệu nhìn con ếch xanh nhảy vào trong bụi cỏ, chủ của nó thấy vậy bèn chạy đi tìm khắp nơi.
"Lục ca ca, Xu Xu tỷ tỷ, có chuyện gì xảy ra vậy?"
Lục Việt nắm dây thừng, đắc ý hất cằm: "Đương nhiên là đều nhờ có ta!"
"Lục ca ca?" Diệu Diệu mở to hai mắt, hơi kinh ngạc, lại có chút hoài nghi: "Thật sự là huynh làm?"
"Đương nhiên! Ta đã nói với muội rồi mà, ta chính là người thông minh nhất, lợi hại nhất!" Lục Việt đắc ý nói: "Hiện tại muội thấy sao?"
"Nhưng Lục ca ca, huynh đã làm gì vậy?"
Lục Việt hừ hừ một tiếng, chống nạnh, cố ý không nói câu nào, muốn thừa nước đục thả câu.
Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-than-chet-tran-da-tro-lai/2953251/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.