Diệu Diệu ở Thanh Châu một thời gian. 
Cô mỗi ngày đều được đi chơi với phụ thân, được phụ thân ôm trong ngực đi khắp hết các ngõ ngách của phủ thành, chỉ cần nghe nói có tiệm ăn nào ngon thì nhất định là chạy đến ăn ngay, mỗi ngày khi vừa mở mắt ra, đều có rất nhiều thứ mới lạ xuất hiện, mặc kệ cô có nhắc đến hay không, chỉ cần là có, Nguyên Định Dã đều sẽ lấy về cho cô. 
Hắn xuất thân ở kinh thành, Nguyên gia lại là hào môn vọng tộc, không nói đến gia phong trên dưới Nguyên gia đều nghiêm cẩn, ngày bình thường thanh chính đơn giản, nhưng xuất thân từ vọng tộc, tầm mắt đương nhiên không thấp. Những đứa trẻ ở Nguyên gia đều lớn lên trong cẩm y ngọc thực thiên kiều vạn sủng, chưa từng trải qua cảm giác thiếu ăn thiếu uống bao giờ. Nguyên Định Dã đến chậm sáu năm, chỉ hận không thể bù đắp lại hết tất cả thiếu thốn kia, lúc nào cũng sợ cô thiếu đi cái gì. 
Không quá mấy ngày, khuôn mặt Diệu Diệu đã tròn hẳn lên. 
Trong mộng bị tiểu ca ca nói thế, sau khi tỉnh lại, Diệu Diệu lập tức lấy gương ra soi. 
Trước kia cả ngày đều ăn không đủ no, còn phải làm rất nhiều việc nên mới khiến cho thân thể trở nên gầy gò, bây giờ mỗi ngày ba bữa lại thêm đồ ăn vặt, ăn uống no đủ, lúc ra cửa còn có phụ thân ôm, Diệu Diệu nhìn tới nhìn lui, cảm thấy mình sắp thành heo con trong chuồng mất rồi, ăn một tí là lên cân! 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-than-chet-tran-da-tro-lai/2953216/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.