Trịnh Chiếu Văn không trực tiếp đi đến tiệm đồ ăn, mà đi tới chỗ Chúc Vi Tinh rồi dừng chân.
"Mua sữa gì?" Chúc Vi Tinh hỏi, cậu có chút ngạc nhiên khi gặp lại nhóm du côn ở đây, nhưng Linh Giáp không lớn bao nhiêu, nghĩ lại cũng là điều bình thường. Cậu có chính sự cần làm, không thể vì tránh người mà đóng cửa được, việc duy nhất có thể làm chính là làm như không thấy, xem như nhóm người kia không tồn tại thôi.
Đương nhiên khách tới cửa thì là ngoại lệ.
"Tôi đi mua hai món ăn trưa, cần mua cho cậu một phần không?" Trịnh Chiếu Văn mỉm cười.
So sánh với thái độ thù địch của mấy người khác, thân thiện quá mức của người này khiến Chúc Vi Tinh có chút không quen: "Không cần, cảm ơn."
Trịnh Chiếu Văn nhìn gương mặt lạnh nhạt của cậu, gật đầu rời đi.
Việc vặt rất bận, hôm nay Chúc Vi Tinh chưa kịp chuẩn bị bữa trưa, tiền túi cậu cũng không nỡ bỏ ra mua đồ ăn ngoài, định một lát mua tạm cái bánh bao, hoặc đơn giản là không ăn luôn.
Cậu bên này trong bụng trống trơn, tiệm sửa xe bên kia lại như bày ra tiệc rượu. Quản Hiểu Lương hớn hở nhìn Trịnh Chiếu Văn đem về túi lớn túi nhỏ, nước miếng cũng sắp chảy xuống tới chân.
"Con gà bốn mắt khốn kiếp này, kêu cậu tùy tiện mua hai món thôi sao cậu lại mua tôm càng, phát tài rồi à?" Lại Dương, chính là thanh niên vạm vỡ, kinh hãi từ trong cửa tiệm bước ra.
Quản Hiểu Lương thấy Trịnh Chiếu Văn lúng túng, đẩy Lại Dương một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-sinh/435030/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.