Trước đó du hồn xin nghỉ ba ngày, thi đấu nghỉ một tuần, hiện tại bà nội bị bệnh, Chúc Vi Tinh cũng phải tiếp tục xin nghỉ. Về phía trường học thì dễ bàn, nhưng cậu lại cảm thấy có lỗi với ông chủ Trình ở quán cà phê làm thêm, vậy nên nhân lúc bà nội đang ngủ trưa, cậu đã đến Cố Nhân Phường để trực tiếp xin lỗi.
Ông chủ Trình nghe xong liền xua tay tỏ vẻ không hề gì: "Hai ngày nữa tôi chuẩn bị sửa chữa lại quán một chút, vốn muốn để bọn cậu có một kì nghỉ ngắn ngày, không ngờ vừa đúng lúc, cậu tới đây xem xem, sân khấu này tôi muốn mở rộng ra chút, chuyển hàng ghế khán giả ra xa chút nữa, kẻo bọn họ lại cứ nhìn chằm chằm cậu mọi lúc, thấy được không? Đúng rồi, vách tường cũng cần được sơn lại, mấy bức ảnh này đều lấy xuống. Cậu không cần lo, cứ an tâm chăm sóc bà nội đi. Tiền có đủ xài không? Có muốn ứng trước tiền lương không?"
Thái độ ân cần chu đáo quá mức của ông chủ Trình đối với mình, Chúc Vi Tinh không thể không cảm giác được, cậu nói lời cảm ơn, trong lòng cũng hiểu rõ ông chủ quan tâm cậu như vậy là vì Hạ Linh Lan.
Theo Chúc Vi Tinh khôi phục ký ức ngày càng nhiều, đối với ông chủ Trình mặt tròn này cậu cũng có chút ấn tượng, đối phương cũng trạc tuổi Lâu Minh Nguyệt, là thân thích của chị dâu, trước mười mấy tuổi cũng thường đến nhà họ Lâu chúc Tết, nhưng hình như sau khi tốt nghiệp đại học thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-sinh/3541573/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.