Sau dêm đó, Khương Dực hẳn nhiên hết sức vui vẻ, nhưng Chúc Vi Tinh lại phải nằm trên giường rất lâu, vốn định hẹn ngày gặp mặt thầy Silvio trước khi trở về cũng không thực hiện được. May là bên kia đồng ý tìm dịp khác đến thành phố U gặp cậu sau.
Trước khi trả phòng khách sạn, Chúc Vi Tinh đứng trước gương trong phòng tắm chỉnh trang lại bản thân, đảm bảo che kín hết những dấu vết không phù hợp mới yên tâm. Đã hai ngày mà mấy vết bầm trên cổ, vai, cánh tay và cổ tay cậu vẫn còn rõ mồn một, ai không biết còn tưởng cậu bị ngược đãi kinh khủng gì lắm, khiến Chúc Vi Tinh liếc mắt một cái liền nhớ lại những hình ảnh triền miên đến hừng đông đêm đó, sợ hãi đến đỏ mặt, quả là kinh hãi không thể tưởng nổi.
Khương Dực có lẽ cũng tự cảm thấy mình ngày đó không khống chế tốt sức lực, bắt nạt người ta quá đáng, cho nên hai ngày nay không còn vẻ chủ cả hống hách như trước nữa, không chỉ khí thế yếu đi mà cái tính bướng bỉnh thích tranh cãi khắp nơi cũng mất. Cơ bản Chúc Vi Tinh muốn hắn làm gì thì hắn làm nấy, cậu không dặn dò hắn cũng tận lực thu xếp chu đáo tất tần tật. Mặc dù chăm sóc người ta vẫn còn vụng về, nhưng ít ra cũng là một loại bận rộn vui sướng, hắn còn hận không thể treo cậu lên người, đi đâu cũng ôm theo, cái nết xấu tính cũng vứt ra sau đầu, trên mặt lúc nào cũng cười sướng, ngược lại khiến Chúc Vi Tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-sinh/3540214/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.