Chúc Vi Tinh nói: "Tôi có một đề nghị, không biết cậu có đồng ý hay không."
Lục Tiểu Ái gần như con ruồi mất đầu nghe thế mắt sáng lên: "Là gì?"
Chúc Vi Tinh: "Nếu cậu đồng ý mạo hiểm thử một lần, vậy thì... tôi làm."
Lục Tiểu Ái ngơ ngác mấy giây: "Hả?"
Chúc Vi Tinh: "Lần đầu cậu chơi, tôi đơn giản chỉ là thử thách năng lực đọc nhạc, không thể bảo đảm mọi nốt nhạc đều đúng, nhưng tôi đã nghe cậu luyện rất nhiều lần, đại khái đã nhận thức được những nơi được cải biên lại rồi."
Có lẽ tiếc nuối vì không được tham gia biểu diễn thay thế trong buổi diễn của trường lần đó, khoảng thời gian này Lục Tiểu Ái đã luyện tập rất nghiêm khắc, cô đã đặt mục tiêu rất cao cho cuộc thi cuối kì lần này, chọn bài
Mà đọc nhạc, như ý nghĩa của cái tên, chính là vừa đọc vừa chơi, cho bạn một bản nhạc chưa từng chơi trước đây, sau đó đọc nhạc phổ và chơi ngay từ cảm thụ đầu tiên. Đây là một kĩ năng cơ bản mà mọi sinh viên chuyên ngành nhạc cụ đều phải có, cũng là một trong những môn thi cuối kì. Nhưng trong điều kiện bình thường, để chơi đúng tốc độ ban đầu với 100% không sai âm là điều không dễ dàng gì đối với hầu hết sinh viên, chưa kể cần phải chú ý xử lí cảm xúc và mức độ đệm nhạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-sinh/2333207/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.