Ông chủ chuyển chủ đề một cách tự nhiên mà không biểu cảm thái quá: "Ông tới Cố Nhân Phường là để mua quán bar đó à? Việc này cũng phải đến tay thư kí chủ tịch sao?"
Thư kí Lữ cười yếu ớt: "Trình thiếu gia tin tức nhanh nhạy thật đó."
Hóa ra ông chủ mặt tròn họ Trình.
Ông chủ Trình nói: "Tin tức đã truyền khắp Cố Nhân Phường rồi, cũng không tính là bí mật gì, nhưng ông thực sự tới đây vì cái này à?"
Thư kí Lữ: "Hơn nửa thôi."
Ông chủ Trình như hiểu ra điều gì, ngầm hiểu ý trao đổi ánh mắt với thư kí Lữ.
Ông chủ Trình: "Lão đại của ông còn có tâm trạng tiếp quản công trình lớn của nhà họ Bạch, xem ra tạm thời không chết được."
Thư kí Lữ: "Ổng cũng không quản nhiều, phần lớn có tôi với Trương Thân bận việc thôi, có chuyện gì liền hỏi Miêu tiên sinh."
Nói đến đây, thư kí Lữ sực nhớ: "Lúc về cho tôi một ly Lam Sơn, tôi mang cho Miêu tiên sinh."
Suy nghĩ một chút lại lắc đầu, ra hiệu muốn gọi điện thoại.
"Alo, Vĩnh Phú, bây giờ cậu đang ở cùng Miêu tiên sinh sao? Anh ấy không ở công ty? Đi Hồng Quang rồi? Được, bên ngoài trời nắng, cậu nhớ mang ô cho anh ấy."
Sau khi cúp máy thì nói với ông chủ Trình: "Không cần nữa, Miêu tiên sinh không có ở công ty."
Ông chủ Trình lại cảm thấy kinh ngạc: "Miêu Lan ra ngoài thế mà không mang ông hay Trương Thân theo à? Thần tiên rốt cục cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-sinh/2333171/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.