Chúc Vi Tinh đi đến tiệm sửa xe Vinh Ký trước cổng trường, không thấy A Bồn hay ai trong nhóm du côn ở đó nên cậu đành tự mình tìm một cái ghế gỗ, ngồi xuống đợi.
Mông Huy đang mua nước ở quán nhỏ bên cạnh, thấy cậu thì bước tới nhỏ giọng hỏi: "Cậu không cảm thấy ở đây có chuyện gì sao?"
Chúc Vi Tinh nhìn quanh một vòng: "Đông người."
Mông Huy: "Cho nên?"
Chúc Vi Tinh: "Làm ăn phát đạt."
Mông Huy trợn trắng mắt: "Cậu nghĩ mấy cô ả đến đây để rửa xe, mua xe, sửa xe à?"
Chúc Vi Tinh khó hiểu.
Mông Huy chỉ có thể nói thẳng: "Chờ người."
Chúc Vi Tinh: "Chờ ai?"
Mông Huy: "Giống như cậu đó."
Chúc Vi Tinh vỡ lẽ, nhưng cũng không quá ngạc nhiên, dù sao trước đây cũng không phải cậu chưa từng thấy có người ngồi xổm ở đây vây xem Khương Dực, chỉ là không hiểu sao lần này lại nhiều người như vậy.
Mông Huy giải thích: "Cũng đã lâu rồi, do cậu không để ý thôi."
Chúc Vi Tinh đoán: "Bắt đầu sau buổi Đại hội thể thao đó sao?" Bởi vì Khương Dực thi đấu trở lại?
Mông Huy: "Nửa này nửa kia. Có người trường mình xem trận đấu xong thì nhen nhóm đam mê, có người trường khác xem qua video trận đấu, có người đi theo cho vui, cũng có người nhân dịp còn lại mấy tháng cuối cùng này mà ra tay, không thôi tốt nghiệp rồi thì không còn cơ hội nữa." Tụm năm tụm ba tập hợp lại dĩ nhiên là đông rồi.
Chúc Vi Tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-sinh/2333157/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.