Chương trước
Chương sau
Chương 409

Đại não ằm ầm một tiếng, hắn vô cùng bắt ngờ, chợt nhận ra kiếp trước kiệp này, thì ra là thê…….

Lê Hiên thong dong mà bay xuống chỗ Diêu Lâm.

Diêu Lâm đang ngồi uống trà ở trên ghế đá.

Nhìn thấy Lê Hiên tiến vào, khom người thi lễ: “Nhị điện hạ. Hoan nghênh lịch kiệp trở về, hai người các ngươi đã trải qua tình kiệp khó nhất, hiện giờ từng người viên mãn, chúc mừng.”

Lê Hiên phất tay, đem Tử Vi ôm đặt ở bên trong trên giường gồ.

Diêu Lâm mỉm cười đi qua: “Nhị điện hạ, có cần ta xem vết thương cho Tử Vi công chúa không? ly kiếm kia tuy rằng không có đâm vào trái tim nàng, nhưng dư lực kia đã đả thương tim mạch nàng Lê Hiên lắc đầu, “Không cần. Ta đã xem qua cho nàng, nàng rât nhanh sẽ tỉnh lại thôi.”

Diêu Lâm lại nói: “Nhị điện hạ, Thanh Dương đại đề chuẩn bị mười lăm tháng sau đi Nam Sơn, vị trí đại đế năm châu này, ngài xem khi nào sẽ nhận chức?”

Lê Hiên nhìn bên người Tử Vi nói: “Ta đã đáp ứng Tử Vi, thời gian quãng đời còn lại đêu dành cho nàng.”

Diêu Lâm nhíu mày: “Điện hạ, quãng đời còn lại của các ngươi rât dài rât dài…… – Lê Hiên xua tay: “Ta đã quyết định, ngươi đi phục mệnh đi.”

Diêu Lâm nghẹn họng nhìn trân trồi, tại sao lại như vậy? Lúc đâu bọn họ hao hết tâm tư mưu kế, không nghĩ rằng lại có kết cục như thê này.

Hợp Hự đại lục, Nam Sơn. Sương mù lượn lờ, tiên nữ đang uyên chuyên múa trong tiếng tiên nhạc phiêu phiêu.

Thanh Dương đại đề tà tà liếc mắt Diêu Lâm đứng cúi đầu bên cạnh một cái: “Hắn quả thực nói không muốn ngồi vị trí này sao?”

“Vâng. Hắn nói, thời gian còn lại đều dành cho Tử Vi công chúa…… lỗ Thanh Dương đại đề hơi hơi mỉm cười: “Đứa trẻ cuỗông vọng!”

Hắn nhíu mày suy nghĩ một hồi, đối với Diêu Lâm nói: “Ngươi, lại đây.”

Diêu Lâm ghé sát vào Thanh Dương đại đê. Đại đê thâp giọng phân phó hăn vài câu.

Diêu Lâm cười xấu xa gật đầu: “Quả thực gừng càng già càng cay!”

Tử Ví tỉnh. Nàng nhìn Lê Hiên đang ngồi ở chỗ kia nhìn nàng chăm chăm.

Tay nàng nhẹ nhàng chạm vào mặt hắn: “Nguyên Liệt.” Nàng nhẹ nhàng gọi một tiêng.

Nguyên Liệt mỉm cười gật đầu, nắm lây tay nàng: “Là ta.”

*Ta còn sống sao?” Tử Vi hỏi.

“Đương nhiên. Có điều Tử Vi lệnh đã không còn. Ta sẽ một lân nữa làm một cái cho nàng.”

Tử Vi ngồi dậy, “Sư phụ đâu?”

Nguyên Liệt nói: “Đang ở Hợp hư sơn.”

Hợp Hư sơn là nơi các vị thần tiên chưởng quản năm châu đại lục ở.

“Chúng ta sẽ đi đâu?” Tử Vi hỏi.

“Ta về bắc hoang một chút, đem bắc hoang đại lục giao cho Duệ Vương.

Những ngày còn lại, ta theo nàng, nàng đi đâu, ta sẽ đi đó.”

Hai tháng sau.

Tại Thanh sơn bên cạnh Hợp Hư sơn.

Cây kim ngân nở khắp vườn, hương thơm nhẹ nhàng man mác.

Điền Thanh chạy bộ tiến vào, thấy Tử Vi thì thi lễ: “Công chúa điện hạ.”

Tử Vi nói: “Ngươi sao còn chưa đi, V không phải là đã phái ngươi đi làm thân núi Độc Long sao?”

Điền Minh nói: “Ta đến gặp chủ tử, có một tin tức, không biệt là thật hay giả.”

“Chàng ở phía sau trong viện.”

Điền Minh vào hậu viện, nhìn thấy Nguyên Liệt đang dạy Nguyên Tử Kình băn tên.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.