Lê Hiên ngồi ở trên ghế Cổ Hoa hiên, Duệ Vương, Hàn Chi Đào một trái một phải đứng ở nơi đó.
Lê Hiên mở một tờ giấy trong tay ra nhìn, xem xong rồi, hắn hung hăng đem tờ giấy nắm chặt ở trong tay, vo viên lại.
“Hoàng huynh?” Duệ Vương nhìn thầy Lê Hiên đáy mắt bốc lửa, biết đã xảy ra chuyện.
“Hàn Chi Đào, không phải ngươi nói nàng nghe xong tin Hoa Nhan tới thì rất ghen tức sao? Không phải ngươi nói nàng khẳng định sẽ về Vân Thành sao?”
Lê Hiên tức giận hỏi Hàn Chi Đào.
Hàn Chỉ Đào lập tức quỳ xuống nói: “Hoàng Thượng, là thật sự nha, Tử Vi công chúa ngay lúc đó xác thực tức giận, tuy rằng nàng không có nói rõ, nhưng ta có thế nhìn ra, nàng thực tức giận…… Ẳ “Ngươi nhìn xem nàng đi nơi nào!” Lê Hiên đem tờ giây ném cho Hàn Chi Đào.
Hàn Chi Đào nhặt tờ giấy lên, thật cần thận mở ra, hóa ra Tử Vi đi Tây Chu đại lục, nàng đi tìm Nhiễp Lăng Hàn!
Hàn Chi Đào đáy lòng âm thầm bật cười, hai người này, trong tình yêu ai cũng tàn nhãn, chỉ giỏi hành hạ nhau.
Lê Hiên đen mặt: “Ngươi bày mưu bảo trẫm truyền tin tức ra bên ngoài, nói muốn nghênh thú Hoa Nhan công chúa, ngươi nói như thế Tử Vi sẽ tự động trở vệ! Đấy, giờ nàng đi Tây Chu rồi, xem kết quả chủ ý của ngươi đi, Ngươi, „ Hàn Chi Đào thấy Lê Hiên thật sự tức giận, vội vàng nói: “Hoàng Thượng, vi thần cảm thấy với tính tình của Tử Vi công chúa trước kia, khẳng định sẽ lập tức trở về nha, ai mà biết nàng thê mà lại đi Tây Chu! Nữ nhân này, quả thực…… 7 “Ngươi nói nàng làm sao?!” Lê Hiên hung hăng trừng mắt nhìn Hàn Chi Đào liếc mắt một cái, Hàn Chi Đào lập tức ngậm miệng, quỳ rạp trên mặt đất không dám động đậy, nghĩ Hoàng Thượng trở mặt cũng nhanh thật, tưởng giận nàng vậy mà hắn vừa nói vậy đã…..
“Hoàng Thượng, Tử Vi công chúa hiện tại thật sự cùng trước kia không giỗng nhau, thần cũng không biết nên làm cái gì bây giờ…..” Hàn Chỉ Đào tiêng càng ngày càng thâp.
Duệ Vương nói: “Hoàng huynh, nàng đi Tây Chu đại lục có phải bởi vì việc Nhiễp Lăng Hàn bị vây ở Huyền thành hay không?”
Lê Hiên nói: “Dù là nguyên nhân gì, nàng đều không nên một mình đi Tây Chu!
Duệ Vương, bắc hoang đại lục tất cả giao cho ngươi, lão Hàn, gọi Trương Dương cùng Dương Thạc, mang theo.
lang đội, chúng ta cũng đi Tây Chu đại lục!”
“A” Mọi người kinh hãi. Tử Vi đi cứu ai không cứu, lại đi cứu Nhiệp Lăng Hàn thì Hoàng Thượng làm sao ngôi yên được.
Huyền thành ở sườn tây của Tây Chu đại lục, là một tòa thành quận nhỏ cố xưa, chỉ có 30 vạn dân cư. Mặt bắc là Huyền sơn, là một dãy núi màu đen thui thủi, nơi nơi là núi đá hình thù kỳ quái, cho dù là mùa hè, cũng rất ít nhìn thấy màu xanh cây cỏ.
Huyền thành vào tháng 8, ánh mặt trời giữa trưa đã dân chìm xuông, thời tiệt đã mát mẻ hơn.
Lương Hồng Tụ dẫn người trốn ở trong rừng cây này đã thật lâu. Nơi này gió lớn, làn da trắng nõn của nàng khô lại, cái trán có chút nhăn nhăn, hai cái má hồng hồng.
Nhiếp Lăng Hàn bị nhốt ở Huyền thành đã mười ngày.
Mười ngày trước, hắn cùng Lương Hồng Tụ vốn dĩ muốn tấn công Liêu thành phía trước, không nghĩ tới lại có tin tức truyền đến, Kim Quang Triết tránh được Thanh Y Đường của Tử Vi công chúa, hắn đang tiền vào Huyền thành.
Nhiếp Lăng Hàn lâm thời thay đổi chiến lược, sai Lương Hồng Tụ mang một đội người canh giữ ở bên ngoài tiếp ứng, hắn mang theo đại quân bắt đầu tần công vào Huyền thành.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]