Lê Hiên đã đến lầu một, vừa lúc Trương Dương lại đây đưa cho hắn mật tin hôm nay thu được.
Lâ Hiên lạnh lùng mở ra xem.
Hàn Chi Đào dẫn người liên thủ Cao Địch Quốc dẹp xong Trường Vinh Quốc, có điều lương thực ở Trường Vinh Quốc đã bị Cố Phàm dẫn người đưa đi.
Tư Mã Huy, Hàn Chi Đào, Trần Nhiên lại một lần đột kích vào Thường Vân sơn, đánh sâu vào đội ngũ của Chu Khải cùng Trần Siêu, Nhiếp Lăng Hàn tự mình chỉ huy. Hiện tại hai bên là trạng thái giằng co.
Lê Hiên lập tức hạ lệnh, “Truyền lệnh cho Duệ Vương cùng Thiếu Đình, Phù Thành xuất binh tân công Thuận Thành, Giang Thành!”
“Đúng vậy.” Trương Dương đáp ứng.
Cuối cùng có một tờ giầy, Lê Hiên nhìn thật lâu.
Nhiếp Lăng Hàn đã phát thông cáo, đại án âm mưu phá hoại cùng nhau tạo phản, Lại Bộ thượng thư Lưu Thông cầu kết nghịch tặc Lê Hiên, tạo tin tức giả về thân phận Hoàng Thượng, mê hoặc nhân tâm, ý muôn tạo phản, tội ác tày trời, truy sát mãn môn.
Lê Hiên thực hiểu rõ, Tử Vi nói cho hắn chuyện tạo giả thân phận Nhiếp Lăng Hàn, hắn còn chưa áp dụng hành động.
Lưu Thông vốn là người của Lê Kiệt trước kia, sau đó Nhiếp Lăng Hàn dùng, lần này lại bỏ thêm cho hắn tội tru sát lớn như vậy.
Nhiếp Lăng Hàn khẳng định biết Tử Vi nghe được hăn cùng Kiêm Thánh nói chuyện, nên đã đi trước một bước.
Lê Hiên vốn cũng không định đem chuyện này làm vũ khí đả kích Nhiếp Lăng Hàn, vì hiện tại Nhiếp Lăng Hàn có đủ khả năng đem giả làm thành thật.
Chính là giả dù sao cũng là giả, lấy năng lực của Nhiếp Lăng Hàn bây giờ, người khác không thể đánh bại, nhưng có một người có thể đánh bại hắn, đó là chính hăn.
Vốn dĩ trước đó Nhiếp Lăng Hàn cho rằng hắn là con của Bình Vương nên chuyện đoạt ngôi là chuyện bình thường, hắn chỉ lây lại những thứ vốn là của mình mà thôi, nhưng hiện tại hắn không phải thế tử chân chính thì chuyện này lại biến thành hắn đi cướp đoạt. Chờ đến khi Nhiếp Lăng Hàn tự mình phủ định, hoặc là khi tức muốn hộc máu, thì đó chính là thời điềm Lê Hiên diệt hắn.
Buổi tối, Tiết Phi từ Phù Thành đi tới núi Độc Long, mang đến một ít đồ Lê Hiên thường dùng, Lê Hiên liền ở núi Độc Long ở mười ngày.
Mười ngày này là những ngày an ổn nhất hắn trải qua từ sau khi cung biến đến bây giờ, ban ngày ôm Lê Tử Kình, buổi tối ôm Tử Vi, hắn thậm chí còn quen với chuyện buổi sáng dậy vào khắc hai của giờ Ty. Từ nhỏ đến lớn phụ hoàng hắn đối với huynh đệ bọn họ đều dạy dỗ rã nghiêm, mỗi ngày khắc đầu giờ Mẹo là phải rời giường, nhiều năm như vậy đã thành thói quen.
Đều nói tình cảm dịu dàng là khắc tinh của anh hùng, xem ra lời này không giả.
Ở Nam Chiêu quốc Lê Hiên và Nhiếp Lăng Hàn đánh giằng co qua lại tận hai tháng, kết quả phía Nhiếp Lăng Hàn hai mươi vạn đại quân chỉ còn lại có sáu vạn.
Nhiếp Lăng Hàn rốt cuộc rút quân.
Ngày thứ hai Nhiếp Lăng Hàn lui binh, Tư Mã Huy gửi công văn đi, xưng thân Lê Hiên thông trị hạ Đại Hưng quôc.
Ba tháng sau, ở Tây Bắc, Giang Duệ dẫn người liên hợp lang đội dẹp xong Đại Hạ Quốc.
Từ đây, Lê Hiên lầy Phù Thành làm trung tâm, chiếm lĩnh mười một thành quận phía bắc của Đại Hưng, cùng Tây Bắc Đại Hạ Quốc, bắc đoan Bắc Di quốc, Lăng Lệ Quốc, Thiên Đảo quốc, nam đoan Trường Vinh Quốc, Cao Địch Quốc, Nam Chiêu quốc của bắc hoang đại lục.
Địa bàn còn lại, đều thuộc về Nhiếp Lăng Hàn thống trị. Lê Hiên cùng Nhiếp Lăng Hàn bắt đầu tương đương về thực lực.
Bá tánh cũng đem phần Lê Hiên và Nhiếp Lăng Hàn thống trị Đại Hưng gọi thành phương bắc Đại Hưng cùng phương nam Đại Hưng, bắc hoang đại lục xuất hiện đề vương thống trị.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]