Chương trước
Chương sau
Chương 329

 

Lê Hiên không khỏi tức giận thấu trời, “Lục soát!”

 

Trương Dương nhìn Lê Hiên đen mặt, không khỏi thấp giọng nói: “Hoàng Thượng, công chúa Tử Vi khẳng định là có chuyện, nàng sẽ không vô duyên vô cớ…”

 

Lê Hiên hung hăng nhìn chằm chằm Trương Dương, Trương Dương lập tức cúi đầu, nhìn Tiết Phi: “Đi thôi, chúng ta đi vào tìm một chút.”

 

Tiết Phi lại rất khó xử: “Hoàng Thượng, phân đà chủ của chúng ta tuy rằng tuôi không lớn, nhưng tính tình lại cô quái.

 

Khoảng thời gian trước, vị hoàng đề kia, à không, Nhiếp Lăng Hàn hạ chỉ bắt Thanh Y Đường đổi thành Tử Y Đường, đà chủ của chúng ta đều không thèm đề ý. Hiện giờ muốn lục soát Thanh Y Đường, thần sợ hăn…”

 

*Y của ngươi là, ta còn phải nhìn sắc mặt của hắn?” Lê Hiên càng thêm tức giận.

 

Lê Hiên từ sau cung biến không còn xưng mình là trẫm, tuy rằng mọi người vẫn gọi hắn là Hoàng Thượng. Hắn biết, hắn hiện tại không còn tính là Hoàng Thượng.

 

Nhưng cái loại ngạo khí sinh ra đã có sẵn này làm hắn chịu không nổi nửa điểm chậm trễ.

 

Tiết Phi ngậm miệng, hắn đi theo đà chủ hai năm, biết y tính tình cô quái. Vị này lại là hoàng đế, tính tình cũng không tót, Tiết Phi ngoan ngoãn cùng Trương Dương tiến vào Thanh Y Đường.

 

Ra ra vào vào tìm hết các phòng vẫn không thấy bóng dáng Tử Vi.

 

Lê Hiên hiệu rõ, bọn họ là qua mặt ám vệ, lén đi chỗ khác.

 

Lê Hiên nói với Trương Dương: “Đề ám vệ chờ ở đây! Lại làm hỏng việc, tự kết liễu đi!”

 

Hắn xoay người đi ra công lớn Thanh Y Đường, nhanh chóng đi phía trước.

 

Trương Dương biết, mỗi lần hắn tức giận đều sẽ như thé.

 

Hoàng Thượng, là ghen tỊ.

 

Nhưng trong lòng Trương Dương lại rất cao hứng. Trong khoảng thời gian đào vong này, Hoàng Thượng vẫn luôn tâm như nước lặng, mỗi ngày trừ lúc nghiên cứu chiến thuật thì đều trầm mặc. Hắn vồn là người dí đỏm hài hước. Hiện giờ, nếu hắn tức giận, đó là lại động tình.

 

Người có thất tình lục dục, mới có thể sống cách chân thật.

 

Nhưng Tử Vi không còn đi tìm Lê Hiên, không ai biết nàng rời khỏi Kim Thành khi nào. Cửa thành vẫn luôn đóng kín, không có ai nhìn thấy Tử Vi rời đi.

 

Phái người tới Thanh Y Đường hỏi Cố Lâm, Cố Lâm một mực khẳng định ban đêm hôm đó Tử Vi đã đi rồi.

 

Hàn Chi Đào thấy Lê Hiên đen mặt, vội vàng nói: “Có lẽ, Tử Vi thật sự có việc.

 

Chúng ta không biết nàng làm sao vào thành, như vậy, chúng ta không biết nàng làm sao ra thành cũng thực bình thường.”

 

Đáy mắt Lê Hiên phủ đầy tơ máu, một đêm không ngủ, nhưng vẫn không cảm thấy mệt mỏi, “Hạ lệnh xuống, chia hai nhóm luân phiên nghỉ ngơi. Buổi tối còn có nhiệm vụ.”

 

Nhiếp Lăng Hàn ở Cam Châu, qua nửa đêm mới nhận được tin tức, có người nửa đêm tấn công Kim Thành!

 

Nhiếp Lăng Hàn không nghĩ tới Lê Hiên sẽ tấn công Kim Thành, hắn càng không nghĩ tới Lê Hiên sẽ vứt bỏ Cam Châu.

 

Hắn lập tức mang theo đại đội nhân mã ra khỏi thành, chuẩn bị chạy tới Kim Thành.

 

Năm vạn đại quân mới ra khỏi cửa thành liền bị bạo đạn đột nhiên phát nổ làm đầu óc choáng váng. Trong lúc hỗn loạn không biết có bao nhiêu người tới, mọi người đều cho rằng người của Lê Hiên tấn công Cam Châu, đại quân mới ra khỏi cửa thành lập tức rút về, đóng cửa thành.

 

Mãi cho đến rạng sáng, bên trong thành Cam Châu đã chuẩn bị phòng thủ sẵn sàng, lại không thấy người công thành. Chờ đến khi thám tử thăm dò về báo cáo đối phương chỉ có 5000 người, Nhiếp Lăng Hàn lập tức hạ lệnh: “Ra cửa nghênh chiến!”

 

Ngoài thành sớm đã không còn một bóng người.

 

Trong lúc Nhiếp Lăng Hàn đang phân tích chiến thuật của Lê Hiên, hoàng hôn cùng ngày đó, Lê Hiên mang theo 5000 người trực tiếp đánh tan Tư Châu bên cạnh Kim Thành.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.