Chương trước
Chương sau
Chương 315

Lê Hiên nói: “Vũ thành vẫn là địa bàn của Nhiếp Lăng Hàn, vô cùng nguy hiểm. Hai người chúng ta tốt nhất không cần cùng nhau hành động. Nàng trở về hay không, mâu chốt vần là do ta.”

Khi Lê Hiên bọn họ đuổi tới Vũ Thành, vừa đúng lúc Thanh Y Đường chữa bệnh từ thiện.

Lê Hiên trong lòng đại hi, thầm nghĩ, Tử Vi cực hiểu y lý, nàng khẳng định sẽ ở đây.

Trương Dương nhận được mật báo của thám tử, nói ở Tế Thế y quán có một nữ tử đang chữa bệnh từ thiện cho mọi người.

Lê Hiên lập tức đứng dậy đi tới Tế Thế y quán.

Vũ Thành là một thành nhỏ, ở phía nam Cam Châu. Nơi này, bên ngoài Thanh Y Đường treo chiêu bài Tử Y Đường, xem ra là người Trần Siêu.

Bọn họ đứng xa xa nhìn chiêu bài kia, Hàn Chị Đào nói: “Chủ tử, lỡ may bên trong không phải là Tử Vi công chúa, chúng ta chẳng phải là rất nguy hiểm. Không bằng thân đi vào trước nhìn một cái.”

Lê Hiên gật đầu: “Cũng được. Không cần rút dây động rừng.”

Hàn Chi Đào bước vào cửa Tế Thế y quán, bên trong có sáu bảy người đang khám bệnh.

Hắn phát hiện vị trí bên trong đưa lưng về phía cửa quả thực có một vị nữ đại phu.

Nàng mặc áo đại phu xanh, đang cúi đầu viết cái gì.

Nàng ngồi vị trí như vậy khuất vào trong, nếu không quay đầu lại, Hàn Chi Đào không thê biết nàng là ai.

Dáng người kia rất giống Tử Vi.

Hàn Chỉ Đào chậm rãi đi qua, thấp giọng gọi khẽ: “Tử Vị?”

Nàng kia ngắng đầu lên một chút, vẫn chưa quay đầu lại.

Hàn Chi Đào lại đi về phía trước một bước, vừa muốn gọi lại, nữ tử xoay người vung kiếm, chỉ thẳng mặt Hàn Chi Đào!

Hàn Chi Đào thấy rõ dáng vẻ nữ tử, hóa ra là Lương Hồng Tụ.

Lúc này toàn bộ người trong phòng đứng lên rút kiếm, ngăn cửa lại.

Lương Hồng Tụ nói: “Mấy người các ngươi, ra bên ngoài xem một chút, Lê Hiên khẳng định ở bên ngoài!”

Hàn Chi Đảo hô to: “Bẫy rập! Hóa ra là bẫy Ị?

rập Người bệnh trong Tế Thé y quán lập tức rút đao kiếm ra vây quanh Hàn Chi Đào. Nơi này không có người bệnh thực sự.

Hàn Chi Đào rút kiếm ngăn cản.

Lê Hiên cùng Trương Dương đứng ở đầu hẻm, nghe được tiếng Hàn Chi Đào cảnh cáo, Lê Hiên muốn xông lên cứu viện Hàn Chi Đào, Trương Dương nói: “Hoàng Thượng, người ngàn vạn không thê có việc gì! Hàn đại ca sẽ không sao.”

Khi nói chuyện, Hàn Chi Đào đã phá cửa mà ra, vừa đánh vừa lui.

Phía sau một lượng lớn binh lính vây lên.

Lê Hiên dẫn thị vệ cũng vọt lên.

“Chủ tử đi mau! Bị nhốt ở chỗ này không tốt!” Trương Dương nói.

“Hiện tại muốn chạy, đã không còn kịp rỒi.

Lê Hiên, đã lâu không gặp!” Phía sau truyền đến một âm thanh quen thuộc.

Lê Hiên ngẩng đầu, quả thật là hắn, Nhiếp Lăng Hàn.

Nhiếp Lăng Hàn một thân câm y xanh lá, thêu hoa văn chìm như vân nước, tay cằm kiếm cùn, trên mặt cười như không cười, cứ như vậy trầm tĩnh mà nhìn Lê Hiên.

Sau trận chiến núi Thanh Long, bọn họ lần đầu gặp lại.

Nhiếp Lăng Hàn đánh giá Lê Hiên: “Ngươi quả thực còn sóng.”

Lê Hiên nhìn Nhiếp Lăng Hàn, lúc này hắn không hề phẫn nộ như trước kia.

Nhiếp Lăng Hàn đã từng là người hắn tín nhiệm nhất. Hiện giờ, lại là địch nhân mạnh mẽ nhất!

Hắn nhếch môi, nhìn Nhiếp Lăng Hàn: “Phải, ta còn sóng, ngươi rất thất vọng đi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.