Hoa Nhan nói: “Phong gia. Giữ lại Phong gian, nhị công tử nhà họ có thể dùng. Hơn nữa, còn có thể dùng nhà họ Phong để khắc chế người khác.”
Lê Hiên gật đầu: “Lúc này, Tả Lãng nên xuất hiện rồi.”
Hoa Nhan nhìn vào đống xác ngày càng nhiều trên mặt đất, nhẹ nhàng lấy ra một cây tiêu bạch ngọc bắt đầu thổi, tiêu tạo ra âm thanh chói tai, xuyên qua tiếng mưa và la hét, như một câu thần chú thúc mệnh.
Một đội quân giống như vượn xông vào, quân đội Lôi Gia Quân bị bao vây ngay lập tức.
Hoa Nhan biết, lúc này nàng ta đã thắng rồi.
Mưa càng ngày càng lớn. Nàng ta không tự chủ mà dựa sát vào người Lê Hiên, vòm ngực rộng cứng cáp của hắn có thể che chở nàng ta khỏi gió mưa, nàng ta tham lam hít hà mùi hương gỗ đàn hương độc đáo trên người hắn.
Hoa Nhan nhỏ giọng hỏi Lê Hiên: “Qua đêm nay, huynh sẽ đi sao?”
“Không vội, đợi muội xử lý ổn thỏa đã."
“Sau đó huynh đi tìm nàng ta sao?”
"Đúng vậy.”
“Lê đại ca, huynh đối với nàng ta tốt như vậy, nàng ta có gì đặc biệt?”
Lê Hiên nhìn về màn đêm nơi xa, trầm mặc nói: “Nàng ấy, điểm đặc biệt chính nàng ấy là nữ nhân của Lê Hiên ta, kiếp trước kiếp này, suốt đời suốt kiếp, đều là nữ nhân của ta."
Hoa Nhan nói: "Lê đại ca huynh không muốn đổi khẩu vị sao? Thế gian vẫn còn rất nhiều nữ nhân thú vị hơn.
Lê Hiên đột nhiên cười: “Số nữ nhân ta gặp còn ít sao?”
Hoa Nhan ngẩng đầu lên nhìn, cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-sinh-thac-hai-kiep-tham-tinh/1717385/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.