Tử Vi hỏi a hoàn tên Tiểu Hoàn kia: "Sư phụ của công tử các ngươi ở cách đây xa không?"
"Không xa, ở ngay phía sau, đó, đi qua ngọn núi nhỏ kia là đến.”
Tử Vi đi dạo bên ngoài một lát rồi về sân, nhìn thấy mẫu thân Nhiếp Lăng Hàn đang chỉ huy bọn a hoàn hái nho.
Bà ấy nhìn thấy Tử Vi thì thuận tay đưa cho Tử Vi một chùm: “Đây là vụ cuối cùng, những chùm nho này vừa vặn để cất rượu."
Tử Vi nói: “Trước kia ta ở núi Mặc, mỗi khi đến mùa này, trên núi cũng sẽ cất rượu."
Nhiếp phu nhân hơi sững sờ: “Khi còn bé cô từng ở núi Mặc sao?"
"Đúng vậy. Ta còn biết Nhiếp bá phụ là sư huynh mẫu thân Trần Yên của Tuyết Yên."
Nhiếp phu nhân nhìn Tử Vi: “Người trên núi Mặc vẫn khỏe chứ? Sức khỏe lãodường chủ thể giao rör?"
"Dều rất tốt Tử Vi trá lới.
Nhiếp phu nhân tự nhú: "Không ngờ thoáng cái đã nhiều năm như vậy, dường như rất nhiêu viec vấn như ngày hôm qua"
Nhiếp Trạm chấp tay sau lưng chậm rãi đi tới.
"Đứa nhỏ này nói khi còn bé nó sống ở núi Mặc." Nhiếp phu nhân nói với Nhiếp Tram
Nhiếp Trạm gật đầu, nhìn Tử Vi rồi nói: "Thể nhưng cô là công chúa Bắc Di, sao lại lớn lên ở núi Mặc chứ?”
Từ Vi hơi đỏ mặt, nàng vốn đã nói với sư huynh là đừng nói cho phụ mẫu của hắn biết nàng từng là công chúa Bắc Di.
"Ta, khi còn bé ta không biết là Trần Yên cô cô nhật được ta, ta đi theo Trần Yên cô cô lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-sinh-thac-hai-kiep-tham-tinh/1717313/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.