Nhịp thở của hắn nặng nề như thế.
Tử Vi lại giãy giụa lần nữa, muốn rời khỏi nam nhân này. Nhưng nàng bị hắn đặt trên lưng ngựa, không cử động được nữa.
Hơi thở phía sau càng lúc càng nặng nề, trên trán hắn chảy mồ hôi, nhỏ xuống trán nàng.
Hắn dẫn nàng xông vào rừng cây, vào sâu trong rừng.
Cuối cùng hắn cũng dừng lại, thô bạo kéo nàng từ trên ngựa xuống. Bụng nàng ma sát với yên ngựa, cơn đau nhức khiến nàng kêu to một tiếng, cất giọng mång: "Lê Hiên, ngươi là tên khốn kiếp!”
Nàng nhìn thấy ánh mắt mỉa mai lại sắc bén của hắn, mặt mày hắn dương lên, nàng không kịp thấy rõ ánh sáng lóe lên trong mắt là gì thì đã bị hắn ném xuống đất.
Hắn cởi áo ngoài của mình ra rồi ném xuống đất, trải rộng ra, lại nhấc nàng lên đặt ở phía trên.
Sắc trời đã tối, trong rừng rậm càng tối tăm.
Không đợi Tử Vi ngồi dậy, hắn đã sấn người đè lên, không chút do dự giật áo nàng ra.
Tử Vi không thể ngờ, nàng và hắn một lần nữa tiếp xúc da thịt lại ở một chỗ như vậy.
Nàng liều mạng đá chân, cánh tay cứng rắn như đúc bằng sắt của nam nhân lại càng siết chặt nàng hơn. Chân hắn kẹp chặt chân nàng, nàng không thể giãy giụa, hơi thở của nàng cũng trở nên nặng nề.
Hắn dựa vào bên tai nàng, đột nhiên trở nên vô cùng dịu dàng.
Hắn hôn nhẹ nàng, từ sợi tóc đến lông mày, đến đôi mắt, đến cái mũi, cuối cùng vô cùng nâng niu ấn xuống môi nàng.
Nàng mạnh mẽ đẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-sinh-thac-hai-kiep-tham-tinh/1717306/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.