Thời gian lại lặng lẽ trôi, trong cung bình thản yên bình luôn cho người ta một loại ảo giác, giống như bất cứ nơi nào trên thế gian này đều là trôi qua như thế.
Trong khoảng thời gian này, Tử Vi luôn cảm thấy ánh mắt mọi người nhìn nàng không giống trước kia.
Thậm chí Tiểu Tỉnh cũng trở nên kỳ lạ, ví dụ như hôm nay, rõ ràng nàng nhìn thấy Tiểu Tỉnh gân cổ đỏ mặt tranh luận gì đó với một tỳ nữ, nhìn thấy nàng tới thì lập tức trở mặt, giống như chưa xảy ra chuyện gì.
Tử Vi không nói chuyện, Tiểu Tỉnh đi theo sau lưng nàng cũng không giải thích.
Trở lại Vân cung, Tử Vi gọi nàng ấy và Tiểu Nhạn đến bên cạnh.
Tử Vi nhìn chằm chằm họ, nhìn đến nỗi mặt Tiểu Tỉnh và Tiểu Nhạn đổ mồ hôi.
"Công chúa, người nhất định đừng để trong lòng, đều là bọn họ ăn nói linh tinh, nô tỳ còn nghe thấy có người nói mò thì sẽ lập tức trói bọn họ giao cho công chúa, cắt lưỡi bọn họ!" Tiểu Tỉnh thở phì phò nói.
"Bọn họ nói linh tinh gì?” Tử Vi rất bình tĩnh.
Tiểu Tỉnh và Tiểu Nhạn liếc nhìn nhau, sắc mặt khẩn trương, cúi đầu xuống.
"Nói đi, các ngươi người của ta, cho dù có chuyện gì cũng không được gạt ta. Đây mới là tốt với ta” Tử Vi nói. . ngôn tình ngược
Tiểu Tỉnh ngập ngừng: “Bọn họ, ài, công chúa, bây giờ trong cung đều đang đồn, công chúa không phải là muội muội ruột của Vương thượng..."
"Cái gì?" Tử Vi suýt nữa nhảy dựng lên.
"Vâng ạ, bọn họ nói, công chúa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-sinh-thac-hai-kiep-tham-tinh/1717285/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.