Tử Vi bị Tân Đạt Nhĩ đưa về tộc Độc Long.
Trên đường đi, Tân Đạt Nhĩ luôn bày ra
khuôn mặt lạnh tanh.
Tử Vi lo lắng không yên. Hôm nay vì
nàng mà Hoàng đế Đại Hưng chạy
thoát, đây vốn là cơ hội tốt để bắt hắn.
Đương nhiên, còn do câu nói thích Lê
Hiên của nàng.
Vị ca ca này yêu thương nàng trăm
đường, nhưng không cho phép nàng gả
cho Hoàng đế nước đối đầu, cho dù đó
có là hòa thân đi chăng nữa.
Nàng cưỡi trên ngựa, Tân Đạt Nhĩ đi
trước nàng một chút. Chân trái của nàng
vẫn còn bị thương, đi một lúc, chân nàng
đau, bắt đầu đi chậm lại.
Nhưng lần này, ca ca không hề đợi nàng.
Xem ra hắn thật sự tức giận rồi.
Vân cung của Tử Vi nằm trong đại điện
của tộc Độc Long, rất gần với điện
Trường Thánh của mẫu thân.
Đến cửa đại điện, Tân Đạt Nhĩ xuống
ngựa, đứng từ xa nhìn Tử Vi chăm chậm
đi đến.
Tử Vi dừng lại, mắt cá chân rất đau,
nàng lóng ngóng xuống ngựa, chân vừa
chạm đất đã đau đến mức nghiến răng
nghiến lợi.
Tân Đạt Nhĩ chỉ lãnh đạm nhìn nàng.
Nếu là trước đây, hắn chắc chắn sẽ qua
đỡ nàng xuống ngựa.
Trước mặt những người thân yêu nhất
của mình, Tử Vi cảm thấy nỗi đâu ở
chân như khắc vào tim, nàng rưng rưng
nước mắt nhìn Tân Đạt Nhĩ.
Tân Đạt Nhĩ không hề mềm lòng, hắn
vẫy tay, hai thị vệ khiêng kiệu đi đến.
“Đưa công chúa về Vân cung.”
“Không, muội muốn đi gặp mẫu thân.”
Tử Vi biết chắc hắn sẽ đi thỉnh an mẫu thân.
“Vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-sinh-thac-hai-kiep-tham-tinh/1717283/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.