Sắc mặt Tuyết Yên trắng bệch: “Ngươi muốn nói gì?”
“Không có gì, Tuyết Yên, ta chỉ muốn đoạt lại thứ của ta”
“Nhưng thứ gì đáng ra là của người vậy?” Tuyết Yên hỏi.
“Thứ mà Lê Hiên hãm hại ta mới có được.” Lê Kiệt nheo mắt.
Tuyết Yên thở dài: “Ngươi không hề hãm hại hắn
sao? Thiên hạ chỉ có một Hoàng đế. Vương gia,
ngươi đã không nhốt ta, như vậy ta muốn ra ngoài
thu thập dược liệu có được không, ngươi cũng
biết, ta thích nghiên cứu y học.”
“Bản vương không nhốt nàng, nhưng nàng chỉ có
thể hoạt động ở Tuyết cung, cần dược liệu gì nàng
không cần tự mình ra ngoài. Nàng cần gì cứ viết
cho A Phúc.”
“Vậy ta có thể đi gặp đám Vương Hổ không?”
Tuyết Yên hỏi.
Lê Kiệt nhìn nàng: “Có thể.”
Lê Kiệt rời đi.
Tuyết Yên nhanh chóng viết dược liệu cần thiết để
Tiểu An đưa cho A Phúc.
Buổi trưa A Phúc đã đưa dược liệu tới.
Như thế cũng tốt. Tuyết Yên dốc lòng nghiên cứu
thuốc giải độc Tình Nhân.
Hoa nở có kỳ, chớp mát đã sang đầu thu.
Trong khoảng thời gian này, Tiểu An luôn theo sát
Tuyết Yên. Tuyết Yên cũng luôn có cách né tránh
Tiểu An, hai người như mèo vờn chuột.
Trong khoảng thời gian này Tuyết Yên không còn
biết được tin tức của Lê Hiên nữa. Nàng từng đến
quân doanh một lần, Vương Hổ dẫn nàng đi gặp
những tướng sĩ của quân Tuyết gia.
Đội ngũ này có hơn ba ngàn người, đều là chủ lực
lúc trước đi theo phụ thân. Bọn họ nhìn thấy Tuyết
Yên thì cảm xúc trăm mối ngổn ngang.
Dẫu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-sinh-thac-hai-kiep-tham-tinh/1717245/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.