Sắc mặt Lê Hiên tối đen, lập tức đứng dậy
Tuyết Yên cũng tỉnh táo lại, vội mặc y phục.
Lê Hiên nhanh chóng ăn mặc chỉnh tề, Tuyết Yên cùng đi theo đến Trường Thuận cung.
“Nàng ta chết như thế nào?” Lê Hiên hỏi Dương Thụ.
Dương Thụ nói: “Tự sát.” Lê Hiên nắm chặt nắm đấm, tự sát, Đậu Uyển Nhị, ngươi được lắm! Còn chưa tới cổng Trường Thuận cung; Tuyết Yên đã nghe thấy tiếng ồn ào và tiếng khóc bên trong.
Đi vào nội môn, nhìn thấy Đậu Uyển Nhi nằm trên giường, đôi mắt trợn tròn, một tay lộ ra bên ngoài, dưới giường để một con dao khảm bảo thạch.
Trên giường đã thấm đầy máu, ngự y đứng bên cạnh, nhìn thấy Hoàng thượng đến vội quỳ xuống.
“Thế nào rồi?” Lê Hiên hỏi.
“Khởi bẩm Hoàng thượng, khi vi thần đến nương nương đã không còn nữa.” Ngự y trả lời.
Lê Hiên đứng đó nhìn, có vẻ như không tin lắm.
Tuyết Yên bỏ cánh tay nàng ta vào trong chăn, phát hiện trên ngực phải của nàng ta có vết chu sa đỏ thắm, thủ cung sa.
Nàng ta vẫn giữ tấm thân xử nữ.
Trong phòng bên có tiếng khóc suốt, hai nội thị kéo một a hoàn tới, Tuyết Yên nhìn qua, là Sơn Nguyệt.
“Là ngươi giết nàng ấy đúng không? Ngươi không dám giết công khai, chỉ có thể lén lút phái người giết nàng ấy!” Sơn Nguyệt vừa bị đứt gân tay gân chân, mềm oặt nằm đó nhưng giọng lại rất to.
Nàng ta húng tợn nhìn Lê Hiện chằm cằm; ñhữ muốn xé hắn thành trăm mảnh.
“Nô tỳ ngươi ăn nói hỗn xược gì đó hả!” Cố Phàm giận dữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-sinh-thac-hai-kiep-tham-tinh/1717229/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.