Lê Hiên vung tay đóng cửa, ném Tuyết Yên lên giường: “Hản tới lúc nào? Lúc ta đi vào hai người đang làm gì!” Giọng hán lạnh lùng cộc căn, dường như đã nhẫn nại tới cực điểm.
Tuyết Yên ngồi dậy từ trên giường: “Chẳng làm gì cả, hắn gần như vào cùng lúc với chàng, huynh đệ hai người rất giống nhau đấy, thích vào phòng của người khác lúc nửa đêm!” Giọng Tuyết Yên lạnh lùng nói.
“Người khác? Nàng là phi tử của ta, hắn là cái thá gì?! Nàng đừng với ta nàng và hắn dây dưa mập mời” Tuyết Yên tức eười, đột nhiên nói: “Chỉ cho phép chàng có nhiều nữ nhân như vậy à?” Ánh mắt Lê Hiên lạnh lẽo, đưa tay bóp cổ nàng: “Nói đúng rồi, trãm là Hoàng thượng, mà nàng, chỉ có thể có một mình trấn, nếu không, trãm sẽ giết nàng, giết tất cả những ai liên quan đến nàng, giết hắn! Trãm luôn thích giết người, nàng không phải không biết.” Tuyết Yên ngạt thở, cuối cùng Lê Hiên cũng buông lỏng tay, tay lại nâng mặt nàng lên, khống chế nàng, hôn sâu lên môi nàng, cạy mở môi lưỡi nàng, hôn triền miên.
Tuyết Yên vung tay đẩy hản, lại không sao đẩy được.
Bọn họ đã xa nhau khá lâu.
Hắn rất nhớ nàng, chưa từng nhớ như bây giờ.
Tây Bác hầu lãnh binh làm phản, chiêu cáo thiên hạ Lê Hiên giết Thái tử, chụp tội giết huynh giết cha, giết hại trung lương lên đầu hắn, còn đón Lục hoàng tử Lê Bạch tới, lấy danh nghĩa bình định lập lại trật tự để tạo phản.
Hắn giao nhiệm vụ tiêu diệt Tây Bắc hầu cho.
Nhiếp Lăng Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-sinh-thac-hai-kiep-tham-tinh/1717203/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.