Tuyết Yên nở nụ cười: “Yên tâm đi, ta giúp công chúa. Có điều Lương Hồng Tụ cũng ở đây, nàng ấy tất lợi hại đấy! Lê Đồng và Tuyết Yên lặng lẽ đứng sau quan sát, lúc này bầu không khí trên sân hơi kỳ quái.
Mặc dù có giọng nói lớn tiếng khen hay, nhưng rõ ràng mọi người đang hò hét, xuyên qua khe hở bức tường người, Tuyết Yên thấy người đứng ở chính giữa là Lôi Trạch. Hắn đang chìa tay, muốn luận võ với người đối diện.
Tuyết Yên nhìn người hắn khiêu chiến, chính là Giang Duệ.
Sắc mặt Giang Duệ đỏ bừng, kích động, nhưng đã bị Nhiếp Lăng Hàn giữ lại.
“Lôi tướng quân, Giang Duệ mới đến; không hiểu quy củ, xin đừng so đo với hãn.’ Nhiếp Lăng Hàn ấm giọng nói với Lôi Trạch.
“Nguyên soái, nghe nói người đi ra từ núi Mặc đều tất lợi hại, Giang thống lĩnh lại là đường chủ của Tử Y đường, chẳng lẽ Lôi Trạch không có tư cách luận bàn với Giang thống lĩnh một chút sao?” Lôi Trạch cũng không muốn kết thúc.
Nhiếp Lăng Hàn cười nhẹ một tiếng: “Nếu Lôi tướng quân đã khăng khăng muốn tỷ võ, vậy hai vị hãy biết điểm dừng.” “Yên tâm, Lôi Trạch sẽ không hại hắn đâu, chỉ là xin Nhiếp Nguyên soái đừng nhúng tay.” Khẩu khí của Lôi Trạch ẩn chứa miệt thị và ý lạnh.
Tuyết Yên thấy hơi lạ, rõ ràng Lôi Trạch làm khó Nhiếp Lăng Hàn và Giang Duệ, vì sao lại vậy? Tính cách của Nhiếp Lăng Hàn khiêm tốn chín chắn, chẳng lẽ Giang Duệ nói câu nào không nên nói? Giang Duệ đã đứng dậy, trên mặt cũng có vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-sinh-thac-hai-kiep-tham-tinh/1717193/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.