Tuyết Yên hit sâu một hơi, có lẽ Hoàng hậu nương nương mà nàng ta nói chính là Thái hậu hiện tại.
Nghe ý nàng ta nói, Lâm phi đồng ý với Hoàng hậu sẽ tự sát trước đại điện, Hoàng hậu mới chịu giúp.
Lâm phi tự sát sao? Lê Hiện biết sẽ đau đớn biết bao?
Sao Hoàng hậu có thể như vậy?
"Hôm nay đốt cho nương nương thêm it bạc, An vương lãm Hoàng thượng, tâm nguyện của nương nương cũng đã đạt được rồi, Lâm phi nương nương hãy mau siêu thoát đi."
Tuyết Yến kinh hoảng, đạp gãy một nhánh cây vang lên tiếng răng rắc.
"Ai, ai ở đó?" Mai Hồng cảnh giác sợ hãi lên tiếng.
Tuyết Yên nấp đãng sau bụi cây, nhanh chóng rời khỏi nơi đó. Mai Hồng đuối theo, nhìn thấy một bỏng lưng, nàng ta cau mày.
Trong khoảng thời gian này Thải hậu Bạch Lan bị ác mộng đeo bảm, luôn ngủ không yên,
Hôm nay bà phái a hoàn Mai Hồng thân cận của minh đến rừng cây đưa tiền, không ngờ Mai Hồng trở về với sắc mặt hốt hoảng.
"Xây ra chuyện gì vậy? Thái hậu hỏi.
"Bẩm Thái hậu, vừa rồi khi nô tì đưa tiễn Lầm phi trong rừng, hình như bị một người nhìn thấy."
"Sao ngươi lại bất cẩn như vậy!"
"Khu rừng cày đó có rất ít người qua lại, trời lại mưa, còn là buổi tối, nô tì đâu ngờ sẽ có người vào rừng
"Thấy rõ là ai không?
"Nhìn thấy bóng lưng, nô tì thấy rất giống vị ở Trường Tin cung..."
"Yên tần?”
"Vâng, rất giống. Nàng ta đi rất nhanh, thế nhưng dáng vẻ đó chắc chắn là nàng ta."
"Nàng ta vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-sinh-thac-hai-kiep-tham-tinh/1717168/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.