Hồng kinh ngạc nhìn Tuyết Yên.
"Ngươi nói nam nhân có thể đồng thời yêu rất nhiều nữ nhân? Vi sao nữ nhân lại không được chứ?" Tuyết Yên không cam lòng.
Thủy Hồng đang chải tóc cho Tuyết Yên, lược bỗng rơi bộp xuống đất.
Tuyết Yên củi người nhặt lên đưa ra đàng sau.
Tóc nàng bị chải hơi đau: "Ngươi chậm chút đi, sao hôm nay chải mạnh vậy."
Mùi đàn hương thoang thoảng ngay bên cạnh, Tuyết Yên bỗng nhiên quay lại, Lê Hiên đứng sau lưng nàng, đang chải tóc cho năng.
"Tại sao lại là chàng!" Tuyết Yên lạnh mặt.
"Nam nhân cũng sẽ không yêu mấy nữ nhân cùng lúc. Làm hoàng tử, hôn nhân không phải do mình quyết định. Thậm chí, cũng không dám yêu ai, bởi vì yêu sai người thì sẽ hại nàng ấy." Lê Hiện trầm giọng nói.
“Ví dụ như Nhan Hương à?" Tuyết Yên quay đầu hỏi hản.
"Đứng nhúc nhích, vết thương của nàng sao rồi?” Lê Hiên không trả lời.
“Không chết được."
"Đã ăn bữa sáng được đưa đến chưa?"
"A hoàn ăn rồi."
"Nàng! Đó là do ta tự làm đấy!" Lê Hiên đen mặt.
Thủy Hồng le lưỡi đi ra ngoài.
"Bên ngoài có tuyết rơi." Lê Hiến cài trâm lên đầu nàng.
"Ta không mù!"
"Nàng không thể nói chuyện tử tế với bản vương à!"
"Không thế. Ta đâu muốn nói chuyện với chàng"
"Nàng như con nhím vậy." Lễ Hiên đột nhiên ôm nàng, đặt nhẹ nàng lên ghế.
"Bọn họ lên núi đi săn rồi, hôm nay bản vương ở bên nàng được không, chỉ ở bên nàng thôi.”
"Nàng ta đâu?" Tuyết Yên ngầng đầu hỏi hắn.
"Cũng đi theo."
Nàng ngẩng đầu nhìn hắn, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-sinh-thac-hai-kiep-tham-tinh/1717136/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.