"Nhiệm vụ lần này ở trong chiếc hộp này. Đây là nhiệm vụ cuối cùng của chúng ta trước khi xuất chinh, đừng để xảy ra sai lầm." Lê Hiên nhìn bọn họ.
Cổ Phần đứng bên cạnh Phạm Tinh, hắn mở hộp ra đầu tiên, lấy ra một mảnh vải được cuộn lại. Hán mở ra nhìn thoáng qua rồi bỏ vào hộp.
Hắn ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn Lê Hiên: "Gia, bây giờ còn đi liệu có nguy hiểm quả không?" Hắn vừa kích động, đuôi kiếm bên hông động vào hộp, rơi xuống đất bên chân Phạm Tinh, lộ ra miếng vải.
"Gia, còn có năm ngày sẽ phải xuất chinh, như Cố Phàm vừa nói vừa vòng qua bàn muốn nhặt hộp lên.
Phạm Tinh củi người nhặt hộp lên cho hắn, bỏ mảnh vải vào trong hộp, đưa cho Cố Phàm. Lê Hiên khoát tay ngăn lại, không cho Cố Phàm nói quả nhiều.
"Chấp hành xong nhiệm vụ lần này, chúng ta sẽ thảo luận sắp xếp bước tiếp theo. Ta không thể bỏ mặc hang ổ của mình được.”
"Lôi Trạch, người dẫn đầu Kiêu Kỵ doanh gần đây đừng hành động nữa, không có mệnh lệnh của ta, nghiêm cấm ra ngoài!"
"Vàng, vương gia."
"Cổ Phàm, nhiệm vụ này của ngươi hơi đặc thủ, không giống bọn họ lâm, nhất định phải cấn thận."
"Vâng vương gia."
"Trở về đi. Nhan Hương ở lại." Lê Hiên đưa tay xoa huyệt Thái Dương
Mọi người rời đi
Nhan Hương đi đến bên cạnh hắn lấy ra một cái bình nhỏ: "Đây là Hộ Tâm hoàn thượng hạng, nội thương của chàng vẫn chưa khỏi đầu"
Lê Hiên uống thuốc, ôm Nhan Hương vào lòng: "Bây giờ ta hoài nghi thân phận của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-sinh-thac-hai-kiep-tham-tinh/1717120/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.