"Ta chỉ không muốn mọi người đổ oan cho người khác, xem mạng người như cỏ rác!” Tuyết Yên rút trâm cài tóc trên đầu ra, đâm vào cổ mình: "Thả nàng ấy ra!”
Lê Hiên chợt đứng lên: “Ngươi nói cái gì?”
“Thả Tập Hương, thả nàng ấy ra! Không phải nàng ấy làm!" Tuyết Yên đâm vào cổ mình, ngực có vị ngai ngái dâng lên.
Một ngụm máu tươi phun ra.
Lê Hiên nhíu mày, vung tay lên với gia binh, đi tới.
Đêm đại hôn, hạn từng thấy dáng vẻ nàng che chở tỳ nữ của mình không cần mạng.
Nữ nhân này luôn khiến hắn không thể nào khống chế.
Các gia binh dừng lại, bên tai không còn tiếng đánh vào thịt bôm bốp, Tuyết Yên yên lòng.
"Yên phu nhân, a hoàn này của ngươi đã thừa nhận rồi, sao ngươi còn chết không thừa nhận vậy? A hoàn ngươi cũng đã nói là nàng ta tự mình làm, ngươi còn muốn tranh cãi cái gì?” Quan Duyệt hơi tức giận. Tuyết Yên không nhìn nàng ta, nhìn thắng vào Lưu thượng thư: "Thượng Thư đại nhân, ta không giết cháu trai ông, đó là con của vương gia, ta sẽ không hại đứa bé. Nhưng đứa trẻ này thật sự không còn, ông không muốn tìm được..."
Tuyết Yên muốn nói, ông không muốn tìm được hung thủ sao, nàng biết tên của thuốc. Nàng nghĩ tới từng thấy loại thuốc này ở đây.
Nhưng nàng còn chưa nói dứt lời, Lê Hiện đã đá vào tim nàng, Tuyết Yên không phòng bị, ngã xuống đất.
Đầu nàng đập xuống đất, rách da.
"Đúng là đồ không biết ăn năn! Người đâu, đưa Yên phu nhân đến phòng hối lỗi! Không ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-sinh-thac-hai-kiep-tham-tinh/1717116/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.