Đại đường phủ nha, chữ “hỉ” đỏ thẫm tạm thời dán lên đặc biệt khiến người ta chú ý.
Lúc Tử Thanh cõng Nhã Hề vào đại đường, bách tính Vân Châu liền vỗ tay rào rào.
Buông Nhã Hề xuống, Tử Thanh nắm chặt tay nàng, trái tim cuồng loạn khôngphân biệt được rõ đến tột cùng là thắc thỏm hay là kích động.
“Nhất bái thiên địa –!” Thanh âm của Man Tử bỗng nhiên vang lên.
Tử Thanh cùng Nhã Hề hướng về bầu trời cao rộng, cùng nhau quỳ xuống, bái lạy.
“Nhị bái cao đường –!”
Tử Thanh và Nhã Hề xoay người lại, đối mặt với Đoạn phu nhân cùng Đỗ yquan tươi cười ngồi ngay ngắn trên “đường”, vừa mới quỳ xuống, một thanh âm hùng hậu liền vang lên từ phía sau: “Ta mới là cao đường của ngươi!Cho dù ngươi muốn hoang đường, thì muốn bái cũng chỉ có thể bái ta!”
“Thanh…” Đoạn phu nhân đại kinh thất sắc, không thể tin được nhìn lang khôitướng quân anh khí bừng bừng xuất hiện ở trước cửa phủ nha.
Đỗ y quan khẽ ho một tiếng, từ vị trí “thượng” đứng lên.
Giận dữ tiến vào, Thanh soái tiến lên tóm lấy tay Đoạn phu nhân: “Ta thựckhông nên động lòng trắc ẩn, thực không nên tin tưởng lời Thanh nhi!”Đảo mắt trừng Đỗ y quan, gương mặt tái nhợt ánh vào mắt, Thanh soái lạnh lùng trào phúng: “Ngươi thế nhưng ngay cả một lão nhân cũng đều có thểchấp nhận?”
“Bốp!” Đoạn phu nhân đột nhiên quăng một cái tát vào mặt Thanh soái, toàn thân run rẩy, đợi nhiều năm như vậy, đổi lấy dĩ nhiên lại là một câu nhưthế!
“Cha! Sao người có thể nói như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-sinh-nhuoc-mong/1402991/quyen-4-chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.