“Sáng sớm ra mà đã có người sinh bệnh hay bị thương, aish….” Vừa nói, vị đạiphu với chòm râu bạc vừa vội vàng tiến lên: “Công tử không thoải mái ởđâu?”
“Ta không sao, là nàng.” Tử Thanh nhìn quanh bốn phía, trừ ghế dựa thìchính là quầy chứa thuốc, không có giường để Nhã Hề nằm thẳng, đành phải khẽ cắn môi, tiếp tục ôm Nhã Hề: “Bụng nàng bị đao làm cho bị thương,ta biết vốn không nên một đường xóc nẩy, nhưng ta lại vội đi lên phíaBắc, vừa hay đi ngang qua Lạc Dương cho nên đành phải đến thỉnh đại phukê cho nàng mấy thang thuốc để còn bốc.”
“Được, để ta bắt mạch trước.” Đại phu râu bạc liếc nhìn Nhã Hề một cái, đưatay bắt mạch, không khỏi nhíu mày: “Ngươi thật không biết thương hươngtiếc ngọc a, vị nương tử này thân thể có thương thế đã yếu rồi, ngươilại còn mang nàng chạy khắp nơi, vạn nhất vết thương…” Thanh âm nhấtthời dừng lại, lại liếc nhìn khuôn mặt Nhã Hề một cái, thở dài: “Đángtiếc a…dù sau này công tử có lấy tiểu thiếp thì cũng đừng quên đi tìnhnghĩa phu thê kết tóc, phải quan tâm thương yêu nương tử mình hơnnữa…Không thể làm người…”
Bỗng nhiên ý thức được rất có khả năng đại phu sẽ nói ra thương thế của NhãHề, Tử Thanh nhịn không được lập tức mở miệng ngắt lời: “Đại phu! Cái gì cũng đừng nói nữa, mau mau kê đơn bốc thuốc.”
Đại phu râu bạc giật mình, thở dài quay đầu, Triều Cẩm đưa tiền giữ chặt đại phu: “Có thể dừng bước nói chuyện một chút không?”
“Được…”
Nhìn người trong lòng khuôn mặt ửng hồng, Tử Thanh ôm Nhã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-sinh-nhuoc-mong/1402927/quyen-1-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.