Kể từ hôm đó sáng nào Huân Phong cũng đến nhà đón Duệ Tư, đến trường thì cõng cô lên cầu thang và đến giờ ăn lại giúp cô.
Trong giờ ăn trưa.
Linh Châu:" Duệ Tư chân cậu bị sao vậy?"
" Hôm qua tớ bê sách lên cầu thang không cẩn thận bị ngã. "
"Là Huân Phong đưa cậu đến bệnh viện nữa đúng không. "
" Sao cậu biết?"
Linh Châu nhìn cô với vẻ mặt tinh quái.
" Còn phải nói à, hai cậu toàn đi về chung."
" Có phải hai người có gì đó đúng không dấu tụi này chứ gì, Tớ thấy dạo này hai cậu hơi bị mờ ám đấy, giống một cặp lắm đó nha."
Nghe vậy Huân Phong đó hết cả mặt anh vì bị Linh Châu nói trúng tim đen. Rõ ràng là Duệ Tư cũng có chút tình cảm với Huân Phong nhưng cô vẫn cứ xua tay mà chối.
" Sao mà có được chứ tớ với tên ngốc này làm sao mà thành đôi được, cậu đừng có mà nói linh tinh coi chừng tớ đánh cậu đó. "
" Hai người cứ chối đi để rồi xem.". ngôn tình hài
" Huân Phong cậu nói gì đi, cậu ấy cứ đổ thừa chúng ta kìa cậu mau nói gì đi. "
Thầy cô có vẻ mất bình tĩnh nên anh lại giở cái giọng trêu đùa ra.
“Mình thấy cậu ấy nói đúng mà chúng ta thành một đôi không phải rất hợp hay sao?”
“Hợp cái đầu cậu ấy, còn không mau nói đàng hoàng đi.”
Thấy cô có vẻ không thích nên anh cũng không trêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-sinh-nhuoc-mong-aisha/3575925/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.