Trên cánh cổng sắt chạm trổ hoa văn tinh xảo, quấn một sợi xích to cỡ cánh tay trẻ con, cho dù đã rỉ sét loang lổ nhưng trông vẫn vô cùng kiên cố. Nhìn vào chướng ngại vật cao đến năm, sáu mét kia, Chung Húc xoa xoa tay, rồi nắm lấy song sắt nhảy vọt lên, khéo léo đu người trèo qua, đáp xuống mặt đất nhẹ tênh mà vững vàng như một chú chim. Quay đầu lại, liền nhìn thấy nụ cười bối rối của Tư Đồ Nguyệt Ba ở bên ngoài cánh cửa. 
- Anh đợi một chút! Chắc chắn có cửa sau! - Chung Húc đoán chắc anh chồng không đủ bản lĩnh để trèo qua cái cổng sắt kiên cố. Ở anh chàng này, tế bào kiếm tiền phát triển vượt xa tế bào vận động. 
Vừa vọt đi chưa được hai bước, cô đã nghe thấy tiếng gọi của Tư Đồ Nguyệt Ba phía sau: 
- Em đừng vội đi! Ổ khóa không hề khóa! 
Lạch cạch một tràng, dây xích đã trượt từ trên cánh cổng xuống, giống như một con rắn chết. 
Tư Đồ Nguyệt Ba lau đi vết rỉ sét bám trên ngón tay, chạy tới bên cạnh Chung Húc, hồ hởi: 
- May mà anh chưa nảy ra ý định trèo tường! 
- Nhưng… - Chung Húc ngơ ngác chớp mắt, lẩm bẩm – Rõ ràng em nhìn thấy nó đã bị khóa mà. 
- Khóa rồi, nhưng chỉ khóa hờ thôi, kéo mạnh một cái là bật ra. - Tư Đồ Nguyệt Ba cũng cảm thấy khó hiểu – Có lẽ do lâu quá nên hỏng hóc. 
Vừa đặt chân đến tu viện, đã gặp phải sự việc quái 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-sinh-ngoai-truyen-bay-dem/2508959/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.