Ba năm sau! 
- Tổng giám đốc! Đại sư mời ngài! 
Cánh cửa kính khép chặt từ từ hé mở, một người cao lớn mặc áo đen bước ra từ bên trong, khẽ cúi người trước Đường Trạch đang buồn bã ngồi hút thuốc trên ghế sô pha. 
Đường Trạch dụi tắt điếu thuốc, sửa sang lại bộ vest hơi có vệt nhăn, đứng dậy. 
Ba năm trước, một con tàu du lịch đã cứu được anh trong lúc đang hôn mê. 
Lễ cưới, vẫn được tổ chức vào ngày Giáng sinh như đã định. Cô dâu trong hôn lễ, cười rạng rỡ hơn bao giờ hết. Và điều quan trọng nhất là, cô xem ra khỏe mạnh hơn bất cứ lúc nào. 
Vị Lạt Ma kê đơn thuốc cho cô năm xưa, năm nào cũng tới tập đoàn Đồ Môn thăm bệnh nhân đặc biệt này. Khi Đường Trạch đang khổ sở vì không mang được thứ mà vị hôn thê mong đợi trở về, ông ta đã lấy chuỗi hạt mà Đường Trạch luôn đeo trên cổ xuống, bảo Đường Trạch lấy ra một viên mài thành bột, cho cô uống. 
Đến lúc đó, bệnh tình của cô đã được trị tận gốc, trong ba năm không còn tái phát. 
Còn vị Lạt Ma mang đi mất một viên, trong ba năm nay không hề quay lại tập đoàn Đồ Môn. 
Lão chủ tịch đã qua đời một năm sau hôn lễ của họ. Vợ Đường Trạch trở thành người thừa kế duy nhất của toàn bộ sản nghiệp, bổ nhiệm Đường Trạch làm tổng giám đốc mới. 
Từ thời khắc đó, Đường Trạch chính thức từ bỏ nghề pháp sư trừ ma, thuận lợi điều hành tập 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-sinh-ngoai-truyen-bay-dem/2508923/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.