"Thúc thúc, thúc thúc." Tiểu Kiệt nhìn thấy Kim Chung Đại ra khỏi phòng, hớn hở chạy tới sa vào lồng ngực cậu, hôn nhẹ một cái lên má cậu.
Thoạt đầu, Kim Chung Đại hơi hoảng hốt, nhìn thấy bộ dáng ngoan ngoãn của đứa nhỏ, nặng trĩu trong lòng bỗng nhẹ đi vài phần, sau đó cũng ôm lại thân thể mềm mại tròn trịa của đứa nhỏ mà đùa giỡn. Ai ngờ lúc này Kim Chung Nhân quay về, lại đang nổi giận đùng đùng.
"Chung Nhân? Sao cậu về rồi?" Kim Chung Đại cũng nghi hoặc, lại bị Kim Chung Nhân kéo vào phòng. Rất ít khi nhìn thấy Kim Chung Nhân nóng nảy như vậy, Kim Chung Đại không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Kim Chung Nhân quay người đóng cửa phòng lại, ngữ khí có phần nặng nề.
" Chung Đại, chúng ta rời khỏi đây đi." Nhớ tới những lời đốn mạt mà Phác Xán Liệt nói, Kim Chung Nhân bực bội mà không có chỗ trút, trong lòng càng thêm quyết tâm phải dẫn Kim Chung Đại đi.
"Rời khỏi đây sao? Đi đâu?"
"Bây giờ, tình hình chính trị vô cùng hỗn loạn, Phổ Hải là thành phố quan trọng ở phía Đông, tương lai chắc chắn sẽ trở thành một trong những mục tiêu để quân đội cướp chính quyền, chúng ta rời khỏi nơi này, đi tới một nơi vắng vẻ yên tĩnh không phải tốt hơn sao?" Kim Chung Nhân vẫn còn do dự không biết có nên đem mấy lời độc ác Phác Xán Liệt nói nói ra hay không, chỉ sợ vì vậy làm tổn thương trái tim Kim Chung Đại.
"Thế nhưng nhà cậu ở đây, gút mắc giữa cậu với cha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-sinh-mong-sat-nong/962581/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.