Buông đũa xuống, Bích Lạc bảo cung nhân mang trà hoa nhài đến để súc miệng, sau đó dọn dẹp bữa tối. Đợi đến khi cung nhân đều rời khỏi nội điện, y mới chậm rãi châm thêm nến, trong lòng nôn nóng cùng bất an — lúc hồi cung mới biết, sau khi y xuất cung không bao lâu, Long Diễn Diệu cũng giục ngựa đuổi theo, hiện tại đã qua canh một nhưng hắn còn chưa trở về, hay là xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn? …
Tay bỗng run lên làm tắt một ngọn nến, ánh sáng trở nên u ám, Bích Lạc ngơ ngẩn ngồi xuống, lấy ra bình sứ nhỏ mà Phong Tế Tuyết đã đưa cho y, dùng thuốc bột bên trong bỏ vào ấm trà, nhẹ nhàng khuấy đều —
Mê dược này vốn định dùng để đối phó với cung nhân chỗ hoàng hậu cùng Lý quý phi, giúp Đào Tranh hành động, nhưng vẫn chưa kịp dùng, bất quá lúc này vừa vặn giúp chính mình thoát thân. Bích Lạc khẽ nhắm mắt, lộ ra nụ cười chua chát, nếu như ở trước mặt Long Diễn Diệu uống hết chung trà này, dược tính phát tác, Long Diễn Diệu nhất định cho rằng y đột nhiên chết bất đắc kỳ tử a… Lúc y xuống núi đã căn dặn Đào Tranh sau canh hai đến tẩm cung, cướp lấy “thi thể” của y, làm cho Long Diễn Diệu từ nay về sau triệt để tuyệt vọng. Nhưng mà, Đào Tranh có thể đối phó nổi Long Diễn Diệu sao?
Mày đang cau lại chợt thả lỏng, Bích Lạc đột nhiên nhớ lại lời Phong Tế Tuyết đã nói ngày đó, không khỏi thở dài, y sao lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-sinh-mong-chi-bich-lac/1862949/quyen-2-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.